Làm Công Nhân Nhà Máy Ở Thập Niên 60

Chương 3: Thư giới thiệu

“Mẹ à, phiếu thịt của nhà mình đã dùng hết từ lâu rồi, con không có bản lĩnh biến ra một cân thịt cho mẹ đâu.” Ngày phát lương phát gạo còn chưa tới mà.

“Không phải con trai lớn của nhà họ Thẩm làm ở cục lương thực sao, cô và Tiểu Lưu (mẹ của Thẩm Dương) thân thiết lắm mà, sang mượn tạm một cân phiếu thịt về đi. Đợi tháng sau nhà mình có phiếu thịt thì trả lại cho họ.” Bà nội Đỗ nhét hai đồng tiền vào tay mẹ Đỗ: “Mua thêm mấy món A Mẫn thích ăn nữa.”

Thịt tám hào một cân, bột mì một hào sáu một cân, còn lại hơn một đồng, cũng đủ mua không ít thức ăn!

Mẹ Đỗ bĩu môi, ra khỏi cửa.



Đỗ Tư Khổ và Dư Phượng Mẫn đi ra khỏi nhà máy cơ khí, tiến về phía trạm xe buýt gần đó. Nhà máy cơ khí chiếm diện tích lớn nên vị trí hơi hẻo lánh, ở tận vùng ngoại ô.

Có một tuyến xe số 6 đi qua đây, một ngày được mấy chuyến.

Trên bảng giờ của xe buýt có ghi nửa tiếng nữa sẽ có một chuyến xuất phát từ nhà máy cơ khí.

“Tư Khổ, cô có nghe chủ nhiệm Lý nói không? Sau khi vào nhà máy, chúng ta còn phải rèn luyện một thời gian, cũng không biết sẽ được sắp xếp vào đâu nữa.” Dư Phượng Mẫn có chút mong đợi.

Đỗ Tư Khổ nói: “Công việc rèn luyện thường khá vất vả.”

Đây là bài kiểm tra ý chí.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, vừa thấy sắp đến trạm xe buýt thì nghe có tiếng ầm ầm truyền đến.

Hai người nhìn lại thì thấy một hàng xe máy kéo chạy từ trên đường lớn tới, máy chạy bằng dầu nên tiếng rất to, còn nhả khói đen. Tổng cộng có bốn chiếc xe máy kéo chạy qua bên cạnh họ.

Mùi dầu rất nồng, khiến Đỗ Tư Khổ lập tức bịt mũi lại.

Do cô bị say mùi dầu.

Xe máy kéo cứ thế đi về hướng nhà máy cơ khí.

Dư Phượng Mẫn kinh ngạc nói: “Nhà máy cơ khí của chúng ta còn có cả xe máy kéo à!” Bốn chiếc xe máy kéo đều đã vào trong nhà máy, cô ta tận mắt nhìn thấy.

Đỗ Tư Khổ nói: “Chắc là đến kiểm tra sửa chữa thôi.”

Nhà máy cơ khí mà, chắc chắn là sửa chữa đồ đạc rồi.

Xe kéo đến kiểm tra sửa chữa cũng là chuyện bình thường.

Hai người đợi hơn hai mươi phút, cuối cùng xe số sáu cũng đến, giá xe bốn hào một vé.

Nếu mua vé tháng thì một tháng đi lại cũng khá thoải mái, giá rẻ hơn rất nhiều.

Đây là trạm đầu nên vẫn còn ghế ngồi, Đỗ Tư Khổ và Dư Phượng Mẫn nhanh chóng chiếm lấy hai ghế phía sau.

Dư Phượng Mẫn hơi đói, nhớ tới buổi sáng lúc ra khỏi nhà mẹ cô ta có nhét cho một nắm kẹo trái cây, chắc cũng được tận ba viên. Cô ta đưa tay sờ thử, đang định ăn một viên thì sờ thấy trong túi có một phong bì dày cộm.

Đột nhiên nhớ ra trong túi còn có một bức thư, là thư gửi đến khu tập thể đường sắt.