Tôi Cũng Có Nhà

Chương 21

Nhưng ngay sau đó, Lâm Sơ Tễ đột nhiên đứng thẳng dậy, lao về phía tôi, hai tay giữ chặt lấy mặt tôi, nhéo nhẹ: "Gia Khê, sao cậu lại đáng yêu như vậy chứ?"

Tôi lập tức đỏ mặt, bối rối đến mức không biết phải làm sao. Tôi không hiểu vì sao cậu ấy lại dùng từ "đáng yêu" để hình dung tôi.

Hơn nữa… khoảng cách giữa chúng tôi bây giờ thực sự rất gần.

Bởi vì bên trong căn nhà gỗ này vô cùng ấm áp, nên ngay khi vừa bước vào, chúng tôi đều đã cởϊ áσ lông vũ ra, hiện tại chỉ còn một lớp quần áo mỏng trên người.

Hiện tại, cả người Lâm Sơ Tễ đều dán lên người tôi, nhiệt độ của cậu ấy cách một lớp vải không ngừng truyền đến người tôi, khiến tôi có một cảm giác kỳ lạ không thể diễn tả bằng lời.

Lâm Sơ Tễ bỗng hơi dùng sức người đè thấp người xuống, tôi không kịp phản ứng, lập tức bị cậu ấy ép nằm xuống giường, khoảng cách giữa chúng tôi lúc này gần như đã gần đến mức không một khe hở.

Mà cái tư thế này… thực sự không ổn chút nào.

Tôi nằm trên giường, còn cậu ấy thì ngồi trên eo tôi, thậm chí còn nửa người bò lên ngực tôi, nhéo nhẹ hai bên má tôi như đang trêu đùa.

Tôi hoàn toàn không biết phải đặt tay mình ở đâu, chỉ đành tạm thời nắm lấy bờ vai cậu ấy, cố gắng đẩy cậu ấy ra một chút: "Cậu... cậu trước tiên ngồi dậy đã."

"Không thích." Lâm Sơ Tễ bướng bỉnh đáp, lúc này cậu ấy dứt khoát buông má tôi ra rồi vòng tay ôm lấy eo tôi, cả người nằm hẳn lên người tôi: "Tôi mệt quá. Hôm nay tôi đưa cậu đi xem pháo hoa, cậu còn chưa cảm ơn tôi, bây giờ tôi chỉ muốn nằm nghỉ trên người cậu một lát mà cậu cũng không đồng ý?"

"Hả?" Tôi kinh hãi trợn mắt!

Rõ ràng không phải tôi đòi xem pháo hoa mà!

Dù rằng trong lòng tôi thực sự rất cảm động vì cậu ấy đã đưa tôi đi xem pháo hoa, nhưng… cậu ấy muốn nghỉ ngơi, cũng không thể trực tiếp nằm nghỉ trên người tôi thế này chứ!

Lâm Sơ Tễ cứ thế bám chặt lấy tôi, còn không ngừng cọ tới cọ lui trên người tôi, dán người lại gần hơn.

Tình huống này làm tôi xấu hổ không thôi, vội đưa tay giữ chặt eo cậu ấy, cố gắng ngăn cản hành động quá mức thân mật này.

Chắc chắn Lâm Sơ Tễ cũng nhận ra sự phản ứng bất thường của cơ thể tôi.*

*Ờm: mình đoán là Gia Khê, ẻm…cương?

Bởi vì ngay giây tiếp theo, động tác của cậu ấy đã hơi khựng lại một chút, sau đó cậu ấy vùi đầu vào ngực tôi, bật cười khẽ khẽ, dáng vẻ vô cùng thích thú.

Tôi bị cậu ấy cười đến mức mặt đỏ bừng, chỉ đành xụ mặt im lặng, chẳng biết làm gì ngoài việc nằm im chịu trận.

“Tôi thật sự chịu không nổi nữa, Gia Khê…” Giọng nói trầm thấp của Lâm Sơ Tễ vang lên.

Tôi không biết mình đã làm gì mà cậu ấy lại nói như vậy, nhưng trong tình huống này, tôi tuyệt đối không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.

Vừa nãy phản ứng của cơ thể tôi* xác thật đã mạo phạm đến cậu ấy, nhưng khoảng cách gần thế này, ai mà lại không như vậy?

*Vẫn là cương

Tôi… tôi tuyệt đối không phải cố ý.

Không biết là do Lâm Sơ Tễ ấn nhầm nút nào trong nhà hay là do cúp điện, nhà gỗ đột nhiên tối om.

Trong bóng tối đen đặc không nhìn thấy được năm ngón tay, thính giác và xúc giác của tôi lại trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết.

Tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của Lâm Sơ Tễ phả lên làn da mình, cùng với…cùng với bàn tay đang không ngừng lần mò trên người tôi!

“Lâm Sơ Tễ!” Tôi bất chấp mọi thứ, lập tức gọi lớn tên cậu ấy.

Lâm Sơ Tễ ghé sát lại gần mặt tôi, khẽ “suỵt” một tiếng, rồi đưa tay che miệng tôi.

“Đừng lên tiếng, ngoan nào, tôi giúp cậu.”

Sau khi Lâm Sơ Tễ bảo tôi ngoan ngoãn. Tôi thật sự hoàn toàn không dám cử động.

Chỉ có thể hạ giọng, khẽ gọi tên cậu ấy: “Lâm Sơ Tễ, đừng…Ưm!”

Giọng nói của Lâm Sơ Tễ so với tôi còn muốn khàn hơn, cậu ấy bỗng mở miệng hỏi tôi một câu kỳ lạ vô cùng: “Trước đây có phải có rất nhiều người theo đuổi cậu không?”

Tôi không hiểu vì sao cậu ấy lại hỏi chuyện này, chỉ biết rằng mỗi lần cậu ấy mở miệng nói, động tác liền khựng lại giữa chừng, khiến tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bản năng thúc giục, tôi hơi ưỡn người nhúc nhích eo một chút.

Hành động ấy lập tức đổi lại là tiếng cười trầm thấp đầy ý vị của Lâm Sơ Tễ: “Trả lời tôi đi, tôi sẽ cho cậu thứ cậu muốn.”

Tôi đành phải thành thành thật thật trả lời: “Không có, tôi không biết.”

Cậu ấy lại chậm rãi hỏi tiếp: “Thế cậu đã từng thích ai chưa? Có bạn trai cũ hay bạn gái cũ không?”

Tôi không nhịn được khẽ hừ một tiếng.

Cậu ấy rõ ràng không hề trói buộc tay chân tôi, vậy mà tôi lại chẳng dám cử động mạnh hay đẩy cậu ấy ra, chỉ có thể nằm đây thở dốc nặng nề.

Ánh sáng trăng mỏng manh xuyên qua khe hở chiếu vào trong nhà, tôi mơ hồ nhìn thấy gương mặt trắng nõn của Lâm Sơ Tễ đang ở ngay trước mắt tôi, gần đến mức gần như chạm vào mặt tôi.