Rốt Cuộc Ai Là Cha Của Long Thai Trong Bụng Trẫm

Chương 28

Tối đến, Triệu Tê đến Từ An Cung cùng Ôn Thái hậu dùng bữa.

Ôn Thái hậu nói:

“Tê nhi, hôm nay Thừa tướng dâng cho ai gia một danh sách, trên đó đều là các tiểu thư danh môn vừa có tài, vừa có sắc, ai gia thấy rất không tệ.”

Triệu Tê: “Ồ.”

“Ai gia định lấy cớ tổ chức thưởng hoa, mời mấy vị cô nương này vào cung, để con gặp mặt. Như vậy con cũng có thể chọn một người mình thích.”

Triệu Tê: “Tạ ơn mẫu hậu.”

Ôn Thái hậu đặt đũa xuống, nhìn cậu:

“Con sao thế? Lại bị Thừa tướng chọc giận à?”

Triệu Tê nghiêm túc hỏi:

“Mẫu hậu, người thực sự tin tưởng Tiêu Thế Khanh hết lòng sao?”

Sắc mặt Ôn Thái hậu hơi đổi, bà đưa tay vén lọn tóc mai ra sau tai:

“Sao tự dưng con lại hỏi vậy?”

“Trẫm… trẫm chỉ thấy hắn chướng mắt.” Triệu Tê kiếm cớ phù hợp với hình tượng cẩu hoàng đế của mình: “Cũng tại mẫu hậu bao che cho hắn quá mức, nên trong mắt hắn chẳng có trẫm là hoàng đế gì cả.”

Ôn Thái hậu nói:

“Thế Khanh là do mẫu hậu nhìn từ nhỏ đến lớn, ai gia hiểu rõ hắn.”

“Mẫu hậu nghĩ hắn là người tốt?”

“Không, hắn không phải.” Ôn Thái hậu thâm trầm đáp, “Chính vì hắn không phải, nên mẫu hậu mới dùng hắn. Hơn nữa, ngoài hắn ra, mẫu hậu còn có thể dùng ai đây?”

Triệu Tê á khẩu, không nói nên lời.

Ôn Thái hậu tiếp tục:

“Tiêu gia là thế gia trăm năm ở kinh thành, lịch sử của họ còn lâu đời hơn cả Đại Tĩnh. Tiêu Quốc công nắm giữ hai mươi vạn đại quân trong tay, Quốc công phu nhân lại là tri kỷ của mẫu hậu. Nếu mẫu hậu không dùng con trai họ, con nghĩ họ sẽ nghĩ thế nào?”

Bà nhìn thẳng vào cậu, giọng điệu nghiêm nghị:

“Tê nhi, con phải hiểu, mẹ con ta có thể đi đến ngày hôm nay, không phải nhờ vào di chiếu của tiên đế, mà là nhờ Tiêu gia.”

“Mẫu hậu…”

Ôn Thái hậu cười thê lương:

“Giờ không có ai khác, mẫu hậu cũng nói thật với con. Chỉ cần Tiêu gia còn đứng về phía chúng ta, ngôi vị hoàng đế của con sẽ không sao cả. Nhưng nếu không…”

Bà không nói hết câu, nhưng Triệu Tê đã hiểu.

Bà tiếp tục:

“Tê nhi, từ lúc con đăng cơ đến nay, quyền lựa chọn chưa bao giờ nằm trong tay con. Nó luôn nằm trong tay Tiêu gia.”

Những lời này khiến lòng Triệu Tê càng thêm trĩu nặng. Cũng may, trong nguyên tác, Tiêu Thế Khanh chỉ phản bội sau khi Ôn Thái hậu băng hà, không để bà phải chứng kiến cảnh con trai mình thảm bại.

Triệu Tê thấp giọng đáp:

“Trẫm hiểu rồi. Mẫu hậu yên tâm, trẫm sẽ không đối đầu với Thừa tướng nữa.”

Ôn Thái hậu nhìn cậu hồi lâu, ánh mắt có phần xót xa:

“Mẫu hậu chỉ hy vọng, sau khi mẫu hậu qua đời, vẫn có người bảo vệ con.”

Rời khỏi Từ An Cung, Triệu Tê hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể để Hoài vương Triệu Đồng thành công lôi kéo Tiêu Thế Khanh.