Rốt Cuộc Ai Là Cha Của Long Thai Trong Bụng Trẫm

Chương 23: Tiêu rồi, chiêu này độc thật!

Dung Đường trong mộng hơi nhíu mày, sau đó nhẹ nhàng ho khan một tiếng, chậm rãi mở mắt, đập vào mắt y chính là khuôn mặt phóng đại của Triệu Tê.

Dung Đường: “……”

Thấy mỹ nhân không phản ứng, Triệu Tê lại ghé sát thêm chút nữa, “Ngươi tỉnh rồi à?”

Dung Đường quay mặt sang chỗ khác, “Tránh xa ta ra.”

Triệu Tê ngồi thẳng dậy, tựa vào cuối giường, “Ngươi uống bao nhiêu thuốc rồi? Người toàn mùi thuốc.” Mà mùi này cũng thơm ghê đấy.

Dung Đường thờ ơ đáp: “Chắc còn nhiều hơn số trà Hoàng thượng uống.”

“Ngươi nói xem ngươi có phải tự tìm đường chết không?” Triệu Tê nói, “Muốn đồng quy vu tận với trẫm, kết quả trẫm chẳng sao cả, còn ngươi lại thành một kẻ ốm yếu.”

Dung Đường nhẹ gật đầu: “Quả thật là ta ra tay chậm rồi.”

Triệu Tê nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, nói: “Không phải ra tay, mà là ra… miệng.” May mà cậu tránh kịp, nếu không thì mất mạng lẫn mất luôn nụ hôn đầu.

Dung Đường khẽ mỉm cười: “Hy vọng khi Hoàng thượng hôn kẻ khác, sẽ không bị chuyện này ảnh hưởng.”

Ban nãy Triệu Tê còn không nghĩ gì, nhưng giờ nghe y nói vậy, không chừng sau này mỗi khi định hôn ai đó, trong đầu cậu sẽ hiện ra hai chữ ‘độc dược’ thật mất.

Tiêu rồi, chiêu này độc thật!

Triệu Tê có chút buồn bực, bèn phản kích: “Trẫm làm sao có thể hôn kẻ khác chứ? Trẫm chỉ hôn ngươi thôi. Ngươi quên mất thân phận của mình rồi sao?”

Sắc mặt vốn đã trắng bệch của Dung Đường lại càng trắng hơn.

Triệu Tê khoái chí, biết rõ hảo cảm của Dung Đường với mình đang tụt không phanh, nhưng vẫn không nhịn được mà nói tiếp: “Bây giờ ngươi không có thuốc độc trong tay rồi nhỉ? Vậy hay là làm nốt chuyện lần trước còn dang dở?” Nói xong, cậu chậm rãi dịch về phía đầu giường, lại gần Dung Đường thêm một chút.

Dung Đường thản nhiên quan sát cậu, bỗng nhiên nở nụ cười: “Thật ra, nhìn kỹ lại, Hoàng thượng cũng là một mỹ nhân thanh tú.”

Triệu Tê sững lại, nghi ngờ hỏi: “Ngươi muốn làm gì?”

Dung Đường chậm rãi nói: “Dù sao ta cũng đã bị Hoàng thượng giam trong hậu cung, chuyện nên đến cũng không thể tránh. Hoàng thượng muốn ta thị tẩm, vậy ta thị tẩm là được.”

Triệu Tê trợn tròn mắt.

Không đúng! Ngươi sao lại không đi theo kịch bản thế này?!

Khoan đã, tình huống bây giờ cũng không khác nguyên tác lắm, Dung Đường không có lý do gì để tự dưng sụp đổ nhân thiết.

Không ổn! Chắc chắn có bẫy!

Triệu Tê vừa nhận ra điều bất thường, liền xoay người định bỏ chạy, nhưng bị Dung Đường túm lấy, kéo ngược trở lại, ngã lên giường.

Ngay sau đó, một thân thể lạnh như băng, vương đầy mùi thuốc đè lên cậu.

Không biết Dung Đường lấy sức lực từ đâu, một tay bắt chéo cổ tay Triệu Tê, ghìm chặt trên đỉnh đầu cậu, tay còn lại bịt miệng cậu, không cho cậu kêu cứu.