Rốt Cuộc Ai Là Cha Của Long Thai Trong Bụng Trẫm

Chương 13: Trẫm muốn chấm dứt quan hệ bao dưỡng này

Giang Bảo Nhi lúc này đang nằm trên giường uống thuốc, vừa thấy Triệu Tê đến liền ho còn dữ dội hơn cả Dung Đường: “Hoàng, hoàng thượng… khụ khụ khụ…”

Giang Bảo Nhi nói năng khéo léo, lại thích diễn kịch, mà ngũ quan còn có vài phần giống Dung Đường, nên rất được nguyên chủ sủng ái. Lúc này, hắn đôi mắt đẫm lệ, đáng thương nhìn Triệu Tê: “Hoàng thượng, vừa rồi là do Bảo Nhi bất cẩn rơi xuống nước, không liên quan gì đến Dung công tử. Xin hoàng thượng đừng trách tội Dung công tử.”

"Ừ, ngươi yên tâm đi," Triệu Tê rất phối hợp với màn diễn của hắn, "Trẫm không chỉ không trách hắn, mà còn an ủi hắn một phen. Vui chưa?"

Giang Bảo Nhi mở to mắt, trong mắt toàn dấu chấm hỏi: "Hả?"

Triệu Tê nhịn cười, ngồi xuống bên giường, hỏi: "Bảo Bảo, dạo gần đây trẫm bận quá, không có thời gian đến thăm ngươi, có phải rất buồn chán không?"

Giang Bảo Nhi lắc đầu: "Không chán, chỉ là nhớ hoàng thượng đến mức lòng đau nhói. Giờ được gặp hoàng thượng rồi, Bảo Nhi…"

Giang Bảo Nhi tựa đầu vào vai Triệu Tê, nhưng Triệu Tê lặng lẽ né tránh, nói: "Một ngày có mười hai canh giờ, ngươi cũng không thể lúc nào cũng nghĩ đến trẫm chứ? Nếu buồn chán thì tìm việc mà làm đi. Ví dụ như đếm xem trong Minh Thụy cung có bao nhiêu viên gạch, viên nào có vết nứt."

Giang Bảo Nhi sợ đến mức mặt mày tái mét: "Hoàng thượng nói vậy là không cần Bảo Nhi nữa sao?"

Giang Bảo Nhi vốn là một thanh quan trong kỹ viện chuyên phục vụ nam nhân ở kinh thành, được cẩu hoàng đế để mắt tới trong một lần vi hành rồi đưa vào cung làm nam sủng. Tuy chưa từng hầu hạ trên giường, nhưng cũng không ít lần cùng hắn vui đùa tiêu khiển. Giờ đây, Triệu Tê không còn cần nam sủng hay nữ sủng nữa, vậy phải xử lý cả hậu cung nam nữ này thế nào đây?

Như Giang Bảo Nhi chẳng hạn, vô thân vô thích, yếu đuối đến mức không thể tự lo cho mình. Nếu đuổi hắn ra khỏi cung, e rằng hắn chỉ có thể quay về con đường cũ để kiếm sống. Nhưng nếu giữ lại trong cung, thì lại là một khoản chi tiêu lớn.

Triệu Tê cảm thấy thật không đáng. Dựa vào cái gì mà cậu còn chưa được nắm tay mỹ nhân lần nào, lại phải tốn tiền nuôi đám người này chứ?

Triệu Tê liếc nhìn "đôi tay ngọc ngà" của Giang Bảo Nhi. Nếu nắm tay hắn, người chịu thiệt chẳng phải là trẫm sao?

Thấy Triệu Tê mãi không trả lời, Giang Bảo Nhi suýt khóc đến nơi: "Hoàng thượng, nếu Bảo Nhi có chỗ nào không tốt, người cứ nói, Bảo Nhi sẽ sửa ngay! Xin người đừng đuổi Bảo Nhi đi mà."

Triệu Tê bị tiếng khóc của hắn làm cho đau đầu, quyết định diễn một màn tra nam: "Nói thật với ngươi nhé, trẫm thích cái mới, chán cái cũ, đã ngán ngươi rồi. Trẫm muốn chấm dứt quan hệ bao dưỡng này."