Tạ Hoài thầm nghĩ dù sao cũng phải chết, sợ thì có ích gì, sợ thì có thể không chết sao?
Trước khi chết, y còn mạnh miệng nói, "Sợ chứ, sư phụ, đệ tử sợ ngài cũng chết theo luôn á."
Đến đây! Gϊếŧ ta đi!!
Ngón tay lạnh như băng của Cung Trường Huyết vuốt ve cánh môi Tạ Hoài. Dường như nghĩ đến chuyện gì thú vị, hắn cúi người ghé sát bên tai Tạ Hoài, khẽ cười, nói:
“Muốn chết đương nhiên chẳng phải chuyện gì khó, chẳng qua vi sư nỡ lòng nào để ngươi chết chứ?”
Nghe vậy, Tạ Hoài ngay lập tức giãy giụa kịch liệt.
Ý là muốn khiến cho y sống không bằng chết phải không?
Đầu lưỡi bỗng nhiên nếm phải một mùi tanh nồng của máu, vài giọt huyết dịch theo đầu lưỡi tràn vào cổ họng. Tạ Hoài cau mày khó chịu, cố gắng nhổ ra thứ máu không thuộc về mình.
Thế nhưng Cung Trường Huyết lại dùng sức chế trụ, cứng rắn không cho y làm vậy.
Tạ Hoài đành phải miễn cưỡng nuốt xuống, cổ họng bị sặc đến mức suýt mất mạng, y ngẩng đầu nhìn hắn, giọng nói yếu ớt, mang theo chất vấn: “Đây là thứ gì?”
Không đúng, phải hỏi thứ máu này có tác dụng gì mới đúng!
Cung Trường Huyết khẽ cười, thanh âm vang lên như tiếng rắn độc khổng lồ phun lưỡi: “Đương nhiên là thứ tốt.”
“Sẽ không chết.”
Không chết ư!
Nhưng ai dám đảm bảo rằng sẽ không sống dở chết dở chứ!
Tạ Hoài lập tức đưa ngón tay vào cuống lưỡi, muốn thông qua phương pháp gây nôn để nhả ra thứ máu vừa nuốt vào.
Cung Trường Huyết nhìn y làm chuyện ngu xuẩn kia, châm chọc nói: “Thứ này một khi đã nuốt xuống, lập tức dung nhập vào tủy xương.”
Tạ Hoài: “...”
Ngươi không thể nói sớm hơn một chút sao?!
“Mỗi tháng đến lấy thuốc từ bản tôn một lần, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.”
Lúc rời khỏi đại điện của Cung Trường Huyết, Tạ Hoài cứ mãi lặp đi lặp lại câu nói này trong đầu, trong lòng đem tổ tiên mười tám đời của hắn ra hỏi thăm không sót một ai.
Thà chết còn hơn!
Mỗi tháng đều phải đến gặp vị sư tôn tính khí thất thường này, còn phải cầu xin hắn ban thuốc cho, chẳng thà gϊếŧ y đi còn hơn!
Kẻ sĩ có thể chết, nhưng không thể chịu nhục!
Bây giờ mới chỉ là giai đoạn giữa, Cung Trường Huyết đã vô tâm vô tình đến mức này! Đợi đến khi hắn phát hiện ra thể chất lô đỉnh của y, không biết sẽ trở nên tàn nhẫn đến mức nào nữa!
...
[Đinh!]
[Phát hiện ký chủ kích hoạt nhiệm vụ nhánh]
[Ký chủ cần hoàn thành nhiệm vụ nhánh mới có thể trở về nhà nhé~]