Giam Cầm: Phản Diện Vạn Nhân Mê Chính Là Tôi!

Chương 12

Tạ Hoài: "..." Ta lại cảm ơn ngươi quá.

Thế nhưng y vẫn phải vùng vẫy, biết đâu kỳ tích lại xuất hiện thì sao?

Tạ Hoài mở miệng nói: "Bởi vì đệ tử yêu mến sư tôn!"

"Sau khi phát hiện ra bí mật của sư tôn, đệ tử tâm loạn như ma, không thể kiểm soát được du͙© vọиɠ trong lòng, muốn gần gũi sư tôn."

"Đệ tử nhận ra suy nghĩ đại nghịch bất đạo của mình, cảm thấy sợ hãi nên mới muốn rời khỏi tông môn để bình tĩnh một thời gian."

"Năm năm trôi qua, cuối cùng đệ tử cũng đã hiểu rõ, bất kể là đại nghịch bất đạo gì thì đệ tử cũng chỉ yêu sư tôn, muốn gặp sư tôn. Dù không thể ở bên sư tôn thì mỗi ngày có thể gặp sư tôn một lần cũng rất tốt rồi."

Tạ Hoài mở miệng nói, những lời nói dối này được bịa ra một cách trôi chảy. Chắc chắn Cung Trường Huyết đã nghe đến ngẩn người rồi.

Đây chẳng phải là tình yêu thần tiên thuần khiết sao?!

Ta rời đi năm năm, quay lại chỉ để gặp ngươi thôi!

Lãng mạn chết đi được.

Nếu Cung Trường Huyết là một tiểu cô nương dễ động lòng thì chắc chắn hắn sẽ bị y lừa đến vô cùng sửng sốt.

Đáng tiếc hắn lại không phải một tiểu cô nương, hắn đã từng gặp rất nhiều người thích hắn, thiếu một Tạ Hoài không ít mà thêm một Tạ Hoài cũng chẳng nhiều.

Những người đó như cá qua sông, miệng thì nói thích hắn nhưng trên thực tế lại chỉ nhìn trúng thể chất đặc biệt của hắn, muốn bán hắn cho những kẻ quyền quý trong giới tu chân.

Chẳng qua… Cũng may hắn lại không phải kiểu ngây thơ ngu ngốc không hiểu sự đời, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn cho mình một đường lui. Kết quả là xương cốt của những kẻ quyền quý cùng những người nói thích hắn kia cho đến nay vẫn còn ở trong tẩm điện của hắn, vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời.

Nghĩ đến điều này, Cung Trường Huyết nghiêng đầu cười, lạnh lùng nói, "Vi sư không hài lòng."

Quả nhiên, mấy chuyện xuất hiện kì tích mà người ta thường kể đều chỉ là dối trá thôi.

Tạ Hoài cảm thấy mình như bị người ta đùa giỡn, tức giận đến đỏ bừng mặt.

Dù sao cũng chết, y nhất quyết không vùng vẫy nữa, hoàn toàn buông xuôi.

Chết thì chết thôi, hệ thống phải chịu trách nhiệm.

Rõ ràng nó đã nói sẽ đưa y về nhà, kết quả lại xảy ra sự cố lớn như vậy, khiến y chịu khổ!

Cung Trường Huyết chậm rãi bước xuống, đi đến trước mặt Tạ Hoài. Thấy y mang vẻ mặt sẵn sàng chết vì nghĩa, hắn cảm thấy rất buồn cười.

"Không sợ vi sư nữa sao?"