Đồng Thời Trở Thành Hệ Thống Của Bốn Nam Chính

Chương 7

Tạ Cố Tức nhìn vật thể trước mặt, một món đồ chơi hình người bằng kim loại, với đường cong lưu loát, toàn thân bọc giáp sắt, dáng vẻ trông như vật dụng để tiêu khiển, y khẽ rũ mắt xuống.

Món đồ này thoạt nhìn có vài phần tương tự con rối mà Luyện Khí Tông từng đem ra đấu giá trước đó. Trong buổi đấu giá ấy, con rối kia được bán với giá 500 linh thạch thượng phẩm.

Đối với Tạ Cố Tức bây giờ mà nói, đó là một con số trên trời.

Huống chi, so với con rối kia, món đồ chơi trước mắt trông còn tinh xảo hơn vài phần.

Nghĩ đến đây, Tạ Cố Tức cẩn thận đưa tay ra, đầu ngón tay khẽ chạm vào lớp giáp lạnh băng, cứng rắn bên ngoài. Ngay khi xúc giác lạnh lẽo ấy truyền đến, trước mắt y lập tức hiện ra thông tin liên quan đến món đồ này.

[Tên khoa học: Người máy]

[Công dụng: Chăm sóc đời sống thường ngày của trẻ từ 0 đến 18 tuổi, thiết lập kế hoạch học tập, nghỉ ngơi, sinh hoạt.]

[Hồ sơ gia đình: Con trai – Tạ Cố Tức. Phụ thân – Phục Hy.]

Tạ Cố Tức dừng ánh mắt thật lâu trên hai chữ “Phụ thân – Phục Hy”.

Từ sau khi cha ruột của y biết y không có thiên phú, cả hai chưa từng gặp lại. Cũng vì thế, ngoài những người trong Kiếm Tông ra, giới tu chân gần như chưa từng nghe nói Tông chủ Kiếm Tông còn có một đứa con trai.

Lúc ấy y còn nhỏ, không hiểu điều đó có ý nghĩa gì. Nhưng khi đã lớn lên, Tạ Cố Tức dần hiểu rõ, trong mắt người cha ruột kia, y chính là một nỗi nhục.

Một đứa con không nên tồn tại. Đáng lý ra, y phải chết đi từ lâu.

Vì vậy, trong suốt năm năm qua, cha y chưa từng đoái hoài đến y. Còn những lời nhục mạ, chế giễu từ các đệ tử trong tông, ông ta cũng coi như không thấy.

Nhưng Tạ Cố Tức lại không muốn thuận theo ý ông ta.

Y cứ thế liên tục xuất hiện trước mặt mọi người, liên tục đứng trên võ đài, như muốn tuyên bố với toàn bộ Kiếm Tông rằng, y vẫn còn sống.

Không ai có thể phủ nhận ý nghĩa tồn tại của một con người.

Y sống là vì chính mình.

Thế mà giờ đây, tên của y lại được ghi bên cạnh hai chữ “Phụ thân – Phục Hy”.

Điều đó khiến lông mi y khẽ run.

Lần đầu tiên có người nguyện ý làm phụ thân y. Y, không còn là kẻ đáng thương không nhà để về nữa.

[Kiểm tra phát hiện trẻ vị thành niên Tạ Cố Tức đang trong trạng thái đói bụng. Đã quét bố cục phòng. Mở chế độ sinh hoạt.

Nhắn nhủ từ phụ thân: “Người là sắt, cơm là thép. Đừng vì quá cố gắng mà quên ăn cơm.” ]

Ngay sau đó, đôi mắt Tạ Cố Tức mở to.

Y trông thấy người máy trước mặt vô cùng thuần thục đi đến góc phòng lôi ra nguyên liệu nấu ăn mà y đã giấu kỹ, bắt đầu nhóm lửa, đặt nồi, rồi nấu cơm.

Nhìn người máy linh hoạt dựa vào hoàn cảnh sẵn có mà dựng bếp, chế biến thức ăn, Tạ Cố Tức có thể khẳng định, người máy này cao cấp hơn con rối trong buổi đấu giá hôm đó không biết bao nhiêu lần.

Con rối kia cần linh thạch để vận hành, mà khả năng lại chẳng được như người máy này, tỉ mỉ, tinh tế, còn biết nấu cơm.

Khi mùi thức ăn bắt đầu lan tỏa, Tạ Cố Tức không nhịn được mà lại gần thêm chút nữa.

Trên người người máy dường như còn vương mùi khói lửa trong bếp, lớp vỏ kim loại cũng trở nên ấm áp hơn lúc trước.

Y lặng lẽ ngồi đó, lần đầu tiên cảm nhận được, hóa ra mình cũng giống như những đứa trẻ tan học về nhà, có cha mẹ chờ cơm.

Thì ra… cuộc sống cũng chưa hẳn đã hư hoại như vậy.

Hám Từ thu lực chú ý từ người Tạ Cố Tức về, trước mặt hắn liền hiện ra một khối màn hình.

[Chúc mừng ngài đã thành công trói định ký chủ số 1. Căn cứ tình huống hiện tại của ký chủ và hoàn cảnh trước mắt, hệ thống sẽ ngẫu nhiên đưa ra hai lựa chọn. Sau khi xác nhận, sẽ bắt đầu quá trình lựa chọn.]

Sau khi Tạ Cố Tức hoàn thành phần chọn lựa của mình, Hám Từ cũng có thể bắt đầu phần chọn lựa của hắn.

Trước khi xuyên qua, Hám Từ chưa từng chơi qua mấy trò chơi kiểu rút thăm trúng thưởng. Hắn không tin vào vận mệnh, cũng không đem hy vọng ký thác vào đó. Thế nhưng giờ khắc này, khi sắp sửa đối mặt với việc lựa chọn, hắn lại có chút hưng phấn đã lâu chưa từng có.

Hắn chưa từng thực sự suy nghĩ qua vận khí của bản thân ra sao. Nhưng kết hợp với những kinh nghiệm trước đó, có lẽ cũng không tệ lắm?

Hắn mơ hồ nghĩ vậy, rồi lặng lẽ xác nhận trong lòng.

Ngay sau đó, hắn thấy vô số dòng mã hóa trắng xóa điên cuồng đổ vào một lốc xoáy đen không thấy đáy. Dòng mã hóa xoắn vặn, lờ mờ không ra hình dạng, tựa như một xoáy nước trong bầu trời đầy sao. Đợi đến khi xoáy nước ấy ngừng chuyển động, hai lựa chọn xuất hiện trước mặt hắn.

[1. Hệ thống phân nhánh]

[2. Một cơ duyên (phiên bản Luyện Khí)]

[Ngài có thể tùy ý chọn một trong hai mục.]

Nói thực lòng, Hám Từ chắc chắn bản thân không phải người phi thường. Dù là hệ thống phân nhánh hay cơ duyên, hắn đều đã từng thấy qua trong mấy bản nhật ký công tác hệ thống trước đó, chẳng phải phần thưởng gì hiếm lạ.

Hệ thống phân nhánh là công cụ cần thiết khi trói định ký chủ tiếp theo, cũng có thể gọi là một loại phần mềm hỗ trợ. Có được hệ thống phân nhánh, hắn có thể vừa thao tác, vừa quan sát biểu hiện của hai ký chủ song song.

Nói cách khác, nếu chọn hệ thống phân nhánh ở giai đoạn này, ngay sau đó hắn sẽ có thể trói định ký chủ tiếp theo.

Dù sao thì 《Đồng Thời Trở Thành Hệ Thống Của Bốn Nam Chủ》 cũng đâu có quy định rõ thời gian trói định ký chủ.

Thực ra, Hám Từ rất muốn chọn lựa chọn đầu tiên để hoàn thiện giả thiết trong đầu mình.

Ví như: Phục Hy đồng thời chọn hai thiếu niên cùng tuổi, cùng tiềm lực, cùng bất hạnh, ban cho bọn họ cơ hội trưởng thành và cạnh tranh với nhau. Đến lúc đó, khi họ nghe được danh tiếng của nhau, rồi trong một lần giao thủ phát hiện đối phương cũng là “đứa con lớn được Phục Hy bồi dưỡng”, thì tâm trạng của họ sẽ ra sao?

Thành thật mà nói, Hám Từ rất mong đợi một kịch bản như thế.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn chọn lựa chọn số 2.

Nguyên nhân rất đơn giản, nuôi con tốn tiền.

Hắn mới chỉ nuôi Tạ Cố Tức chưa bao lâu, đã tiêu sạch mọi tích góp của mình. Huống hồ còn muốn nuôi thêm một đứa nữa thì...

Lựa chọn 2 là phần thưởng xuất hiện thường xuyên nhất.

Với Hám Từ mà nói, phần thưởng này không hữu dụng lắm.

Một cơ duyên (phiên bản Luyện Khí) vốn là dành cho các đệ tử Luyện Khí kỳ.

Mà Hám Từ còn chưa chính thức bước vào Tu Chân giới, cơ duyên này đối với hắn cũng chỉ là thứ vụn vặt. Nhưng ngược lại, lại vô cùng thích hợp để dùng cho Tạ Cố Tức.

Trong lòng hắn đã có tính toán sử dụng cơ duyên ấy như thế nào.

Thu lại tâm tư, Hám Từ lại tiếp tục cắm đầu đọc sách trên bàn.