Âu Dương Chiếu dễ dàng né tránh, con dao găm rơi xuống đất phát ra tiếng động rất nhỏ.
Ngay lúc đó, Ninh Lương trên giường nghe thấy tiếng động thì bỗng nhiên ngồi dậy, kinh ngạc nhìn hắn.
Thanh tiến độ màu đen trên đầu Âu Dương Chiếu là 79%
“Ha ha ha, Tông chủ sao lại bất cẩn để mất hết tu vi vậy?” Âu Dương Chiếu cười nham hiểm hỏi.
Ninh Lương nheo mắt lại. Chuyện nàng bị mất hết tu vi đáng lẽ chỉ có nàng và Lạc Kỳ biết.
Mà hiện giờ Lạc Kỳ đang bị nàng giam trong lao tù của Thiên Vân Tông.
Làm sao hắn biết được chuyện này?
“Ngạc nhiên lắm sao?” Âu Dương Chiếu tiến lên một bước, sau đó lại cắt đứt hai sợi tơ: “Chậc chậc, giờ Tông chủ chỉ còn chiêu này thôi sao?”
Ninh Lương lạnh lùng nói: “Âu Dương Chiếu, ngươi thật to gan!”
“Ta to gan thì sao?” Âu Dương Chiếu muốn cười lớn, nhưng trước khi lấy được đồ về, hắn không thể đánh rắn động cỏ dẫn người kia đến.
Hắn liên tục cắt đứt tất cả tơ băng, bước đến ngoài màn che.
Ninh Lương nói: “Bên ngoài có linh thú canh gác, nếu ta gọi người đến thì lập tức sẽ có người vào gϊếŧ ngươi!”
“Tông chủ, ngươi vẫn ngây thơ như vậy à. Mấy vị trưởng lão đều không phục ngươi, ai lại đi cứu ngươi chứ? Đại đệ tử Tiêu Trầm Mạch của ngươi vẫn chưa trở về, tiểu đồ đệ Lạc Kỳ mà ngươi yêu thương nhất thì đang bị giam trong lao tù. Tên nhóc Dạ Tinh thì càng không thèm quan tâm đến ngươi. Ân Niệm Tuyết ở quá xa, e rằng cũng không đến kịp. Yến Vô Tranh và Mộ Thiền đều là phế vật. Còn lại Mặc Vân Sênh, hắn bệnh tật đến mức không biết có bò dậy được không nữa kìa.”
Cứ mỗi lần hắn nói ra một cái tên, sắc mặt Ninh Lương lại càng thêm u ám.
Những người này, ai nấy đều là phản diện, không thể trông cậy vào ai được.
“Giao Băng Phách Hàn Đăng và chìa khóa bí cảnh ra đây.” Âu Dương Chiếu thấy nàng không có ý định chống cự thì giơ tay định vén màn lên.
“Đừng lại đây.” Ninh Lương nói.
Mọi chuyện đã đến nước này, Âu Dương Chiếu nào còn để ý đến nàng, hắn giơ tay vén màn lên.
Vυ't––!
Vυ't––!
Vυ't––!
…
Vô số dao găm từ xung quanh bắn tới. Âu Dương Chiếu né tránh rất nhanh, nhưng vẫn không cẩn thận bị một con dao găm cứa trúng để lại một vết thương sâu hoắm trên mu bàn tay.
Nhưng tất cả tơ băng đều đã bị cắt đứt, cái bẫy đã bị phá.
Âu Dương Chiếu nhìn mu bàn tay đang chảy máu không ngừng của mình mà cười lạnh: “Tông chủ, mất hết tu vi đúng là rất đáng sợ nhỉ? Cách đây không lâu, ngươi vẫn là Tông chủ cao ngạo lạnh lùng, còn ta chỉ có thể ngước nhìn. Nhưng bây giờ ngươi lại rơi vào tay ta, để mặc ta muốn làm gì thì làm.”
Ninh Lương mím môi không nói gì.
“Hay là thế này đi, ngày mai ngươi nhường vị trí Tông chủ lại cho ta. Sau đó tuyên bố gả cho ta, dù sao ta cũng là người nhìn ngươi lớn lên, ta nhất định sẽ yêu thương ngươi.”
“Ngươi bị thương rồi.” Ninh Lương nhắc nhở hắn.
Âu Dương Chiếu cười khẩy: “Với tu vi Luyện Hư đỉnh phong của ta, chút vết thương nhỏ này nhắm mắt cái là khỏi. Sao, biết sắp gả cho ta nên bắt đầu đau lòng cho phu quân rồi à?”
Ninh Lương cũng cười theo. Nàng vốn dĩ lạnh lùng cao ngạo, nhưng nụ cười này lại khiến Âu Dương Chiếu có chút ngây người.
“Ngươi cười cái gì?”
Ánh mắt Ninh Lương nhìn theo máu đang nhỏ giọt xuống từ mu bàn tay hắn.
Âu Dương Chiếu cũng vô thức cúi đầu xuống nhìn theo ánh mắt của nàng, vừa nhìn thấy đồng tử hắn liền co lại.
“Đây là…”
Ngay bên mép giường có một lá bùa nằm lặng lẽ trên tấm ga giường trắng muốt. Máu rơi xuống từ từ hòa vào những đường vân phức tạp, vặn vẹo trên đó.
“Di Hồn phù!” Sắc mặt Âu Dương Chiếu lập tức trở nên hung dữ: “Ngươi muốn đổi hồn với ta? Ngươi đã mất hết tu vi mà còn muốn có tu vi Luyện Hư đỉnh phong của ta?” Hắn như chợt hiểu ra, sau đó lại cười nhạo đầy chế giễu.
“Tông chủ, ngươi có phải lú lẫn rồi hay không? Tu vi của ta là Luyện Hư đỉnh phong, nguyên anh đã hóa thành nguyên thần từ lâu rồi. Tất cả tu vi đều ở trong nguyên thần, cho dù có đổi hồn thì tu vi cũng không thể bị ngươi cướp đi đâu! Chỉ bằng lá Di Hồn phù cỏn con này sao, cho dù có thành công thì ta cũng có thể nhanh chóng đoạt lại cơ thể của mình!”
Ninh Lương nhìn khuôn mặt trung niên bóng nhẫy của hắn, nghĩ đến việc phải hoán đổi linh hồn vào cơ thể hắn, nàng liền thấy tối sầm mặt mày.
Xin lỗi, nàng thật sự là người nhan khống.
“Ngươi hiểu lầm rồi, người hoán đổi linh hồn với ngươi không phải ta.”
“Bớt lừa ta đi, thần thức của ta đã quét qua toàn bộ Thanh Lương điện này rồi. Bên trong chỉ có hai chúng ta!”
Ninh Lương: “Chưa chắc đã là người.”
Âu Dương Chiếu sững người: “Ngươi có ý gì?”
Vừa dứt lời, hắn bỗng nghe thấy tiếng kêu yếu ớt từ dưới chân giường:
“Ộp…”
Âu Dương Chiếu: …
Cơ thể hắn run lên.
Ninh Lương nói: “Chúng sinh bình đẳng, ếch nhỏ cũng có linh hồn mà.”
“Ninh Lương...!” Âu Dương Chiếu gầm lên, hắn bỗng nhiên giơ con dao ngắn trong tay chém mạnh về phía Ninh Lương: “Ta muốn ngươi… Ộp!”
Hắn trừng lớn mắt.
Con dao ngắn dừng lại ngay trên đầu Ninh Lương rồi không động đậy nữa.
Cùng lúc đó, đôi mắt vốn dĩ ủ rũ của Như Ý Linh Thiềm bỗng nhiên mở to xua tan đi vẻ uể oải, toàn thân tỏa ra kim quang rực rỡ. Sau đó, màu xanh lục trên người nó dần dần biến mất, thay vào đó là những đường vân màu vàng chói lọi.
Âu Dương Chiếu nhìn cơ thể đang lơ lửng giữa không trung của mình qua đôi mắt của Như Ý Linh Thiềm mà không khỏi nổi giận.
Hắn đã đạt đến Luyện Hư đỉnh phong, nguyên thần mạnh mẽ đến mức cho dù có đổi sang cơ thể khác thì vẫn có thể phát huy toàn bộ sức mạnh.
Hắn dồn hết linh lực, trong phút chốc, kim quang trên người hắn tăng vọt, những đường vân màu vàng tỏa ra ánh sáng chói lọi nhất thời khiến Ninh Lương phải che mắt lại.
Chói quá, thật sự rất chói.
Cơ thể Như Ý Linh Thiềm gần như phồng lên, lưng gù bụng phệ. Sức mạnh của Luyện Hư kỳ không phải chuyện đùa, Âu Dương Chiếu cũng đang dốc toàn lực để trở lại cơ thể của mình.
Đúng lúc sức mạnh đạt đến đỉnh điểm thì bỗng nhiên nó điên cuồng tràn về một nơi.
Âu Dương Chiếu sững người.
Sau đó, hắn thấy hậu môn mình thắt lại.
Phụt––!
Từ mông Như Ý Linh Thiềm lăn ra một viên ngọc trai vàng kim lóng lánh to bằng nắm tay.
Âu Dương Chiếu: …
Ninh Lương: “Oa!”
Hai mắt nàng sáng rực lên.
Như Ý Linh Thiềm nuốt chửng tu vi, có thể hóa nó thành vàng. Hắn càng dồn nhiều linh lực thì viên ngọc trai được đẻ ra càng lớn.
Một viên ngọc trai lớn như vậy… Ninh Lương cũng lo lắng cho cúc hoa của nó.
Như Ý Linh Thiềm nằm bẹp dí dưới chân giường, lưng không còn gù, bụng cũng không còn phình ra nữa. Những đường vân màu vàng trên người cũng mờ đi, giống như một con cá mặn đã đánh mất ước mơ.
Ninh Lương ngẩng đầu nhìn cơ thể của hắn. Chỉ thấy Âu Dương Chiếu ngây người hồi lâu rồi hình như mãi mới phản ứng lại, hắn há miệng kêu một tiếng rồi chậm rãi quay đầu sang, nhìn Ninh Lương rồi lại nhìn Như Ý Linh Thiềm, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Chỉ số hắc hóa của thanh tiến độ màu đen trên đầu hắn đang giảm mạnh.
79%, 78%, 77%… 5%, 4%, 3%, 2%, 1%, 0
Sau đó thanh tiến độ màu đen biến mất.
Ninh Lương lập tức quay sang nhìn đỉnh đầu Như Ý Linh Thiềm, nhìn hồi lâu cũng không thấy thanh tiến độ xuất hiện trên đầu nó.
Xem ra thanh tiến độ hắc hóa không di chuyển theo linh hồn của phản diện.
Mà khi khiến hắn mất đi khả năng trở thành phản diện thì thanh tiến độ cũng sẽ biến mất sao?
Đinh!!
Trong đầu nàng lại vang lên âm thanh máy móc quen thuộc.
[Thông báo của hệ thống: Phát hiện thanh tiến độ hắc hóa của phản diện Âu Dương Chiếu đã về 0, hệ thống đang đánh giá phương án chữa trị, xin chờ trong giây lát.]
Ninh Lương đợi một lúc.
Âu Dương Chiếu tự mình đâm đầu vào bẫy, trước đó nàng chưa từng nghĩ đến phương án chữa trị nào.
Nàng muốn thử xem giới hạn của hệ thống đến đâu nên mới bố trí cái bẫy này, xem hệ thống còn có gợi ý gì nữa không.
Dù sao nếu chỉ đơn thuần là muốn phản diện không làm chuyện xấu nữa thì gϊếŧ chết bọn họ là cách chữa trị nhanh nhất và đơn giản nhất rồi.
Đinh!!
[Thông báo của hệ thống: Sau khi đánh giá, phương án chữa trị cho nhân vật phản diện Âu Dương Chiếu đạt 59 điểm. Xin ký chủ tiếp tục cố gắng.]
Ninh Lương “hả” một tiếng, vậy mà còn có chấm điểm sao?
Con số 59 điểm này rất nhạy cảm. Nếu điểm tối đa là 100 thì nghĩa là nàng không đạt à?
Cái hệ thống này không có chút nhân tính nào cả.
[Thông báo của hệ thống: Phát hiện ký chủ đã chữa trị thành công một nhân vật phản diện. Ký chủ sẽ được nhận phần thưởng của hệ thống. Mời ký chủ xác nhận.]
Mắt Ninh Lương sáng lên.
Còn có cả phần thưởng nữa sao?