Dọn mệt rồi, Quý Nhuyễn ngồi xuống băng ghế dài ở góc tường nghỉ ngơi. Hôm nay vận động quá nhiều, bụng nhỏ của Tiểu Hamster không nhịn được mà kêu vang, may mà không có ai nghe thấy.
Quý Nhuyễn nhìn trái, nhìn phải, xoa bụng, rồi cẩn thận lấy gói bánh quy ra từ túi áo.
Có lẽ đây là gói bánh cuối cùng mà cậu có ở học viện quân sự này.
Cậu rất thích thương hiệu bánh quy này. Năm ngoái, hãng còn ra mắt vị kem hạt, một mình cậu có thể ăn hết tám hộp.
Xé vỏ gói, hương thơm béo ngậy của hạt khô và kem lan tỏa khắp không gian.
Trên đời này làm gì có con chuột đồng nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ của bánh quy hạt cơ chứ, hehe.
Quý Nhuyễn nghĩ vậy, cậu há miệng ra, dường như đã cảm nhận được miếng bánh quy giòn tan vỡ ra trên đầu lưỡi, bơ cao cấp hòa quyện cùng hạt tươi mới và phô mai đặc chế mang lại hương vị tuyệt diệu.
Thế nhưng...
Cậu cắn vào không khí.
Quý Nhuyễn thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì vừa xảy ra, cái bánh quy trên tay đã biến mất. Khi cậu ngẩng đầu lên, trên bức tường thấp đối diện bỗng nhiên có một người đang ngồi.
Cậu bật dậy ngay lập tức, chú chuột nhỏ bị cướp mất thức ăn, miệng nhanh hơn não: "Đó là... bánh quy của tôi."
Hai chữ cuối cùng bị nuốt xuống. Bản năng mách bảo Quý Nhuyễn rằng người đàn ông trước mặt không phải người tốt.
Alpha trẻ tuổi khoác lên mình bộ đồng phục quân sự, cúc áo sơ mi cài hờ đến tận ngực, tóc hơi rối. Nếu nói về ngoại hình, thì kiểu Alpha này là dạng mà khi gặp trên đường, phụ huynh sẽ nhắc Omega nhà mình tránh xa. Ngũ quan hắn sắc nét mà tinh tế, đôi mắt mang theo sự tùy tiện, phóng túng, trên mặt vương một nụ cười xấu xa, đây là một Alpha trông rất hoang dã. Không biết hắn đã ngồi ở đó bao lâu rồi.
Hắn vắt chân chữ ngũ, từ trên cao nhìn xuống Quý Nhuyễn: "Đây là đồ cấm đấy, cậu cũng gan lắm nhỉ?"
Sau đó, hắn tiện tay cầm một miếng bánh quy lên nhai ngon lành, hoàn toàn không xem Quý Nhuyễn ra gì.
Về phần Quý Nhuyễn, cậu căn bản không dám nhào lên giành lại, chỉ có thể dùng ánh mắt biểu thị sự phản đối. Alpha kia vừa nghiêng đầu, cậu lập tức cảnh giác lùi lại mấy bước.
"Sao nào? Không phục à?"
Alpha đột nhiên nhảy khỏi bức tường thấp, tiến sát lại gần. Chú chuột nhỏ chưa kịp phản ứng đã bị chọc mấy cái vào má.
"Hỏi cậu đấy, nhóc con, sao lại đến đây?"
Cơ thể Quý Nhuyễn cứng đờ, không kiểm soát được mà hơi run rẩy.
Pheromone của Alpha này... thật đáng sợ. Cậu cảm nhận được một áp lực chưa từng có trước đây, giống như chỉ cần lại gần một chút thôi là sẽ bị nuốt chửng. Hơn nữa... hơn nữa hắn hình như thuộc họ mèo.
"Tôi... tôi... đến dọn dẹp."