Nghe tên thôi đã biết không phải chỗ tốt lành gì.
“Ồ, chỗ đó hơi xa đấy, nằm trong rừng nhỏ phía sau sân huấn luyện.” Hàn Sĩ Kỳ hạ giọng, “Tôi nói trước nhé, lát nữa nhớ cẩn thận, đừng chọc vào người trong đó, quét dọn sạch sẽ là được.”
“Người trong đó?”
"Ừ, bình thường chỉ những người phạm lỗi nghiêm trọng mới bị nhốt vào phòng giam. Đám Alpha đó dữ lắm, suốt ngày đánh nhau ầm ĩ. Trước đây có một người xui xẻo gặp đúng một tên Alpha trăn khổng lồ đang phát điên, bị cắn thê thảm lắm, mất cả nửa cái tai luôn."
Mất... nửa cái tai... Máu me đến mức này sao?
"Bị cắn thê thảm lắm..." Husky bên cạnh không hề nhận ra sắc mặt Quý Nhuyễn đang dần tái nhợt, còn ra sức thêm mắm dặm muối vẽ lại khung cảnh kinh hoàng lúc đó.
Giờ nghỉ trưa, Quý Nhuyễn bụng rỗng đi đến phòng giam.
Chú gác cổng quét mắt nhìn cậu hai cái, nhập mật mã của cửa bọc thép, thành thạo dặn: "Dụng cụ dọn dẹp ở góc tường, trong vòng hai tiếng phải xong, đừng lại gần mấy căn phòng đó, biết chưa?"
Quý Nhuyễn nhìn cánh cửa đen kịt, chân hơi run rẩy: "Dạ, biết ạ."
Cậu đi được hai bước, rồi không nhịn được quay đầu hỏi: "Chú ơi, cháu có thể hỏi trong đó đang giam những Alpha nào không ạ?"
"Hai ngày nay cũng không nhiều lắm, một con báo tuyết, một con kền kền trọc đầu, hai con sư tử… À, còn một con mèo Maine Coon nữa."
Mè... mèo Maine Coon.
"Còn đứng đơ ra đó làm gì? Không dọn xong thì không kịp về lớp đâu."
Quý Nhuyễn vừa mới đặt chân vào lại lập tức thu về: "Chú ơi, cháu… cháu có thể để hai ngày nữa rồi quay lại dọn không?"
"Không được, đây là quy định của trường."
Dưới sự thúc giục liên tục của chú bảo vệ, Quý Nhuyễn bị nửa ép buộc mà bước vào căn phòng tối om.
Hành lang dài chỉ có vài bóng đèn khẩn cấp, từ cửa thông gió trên cao lọt vào chút ánh sáng yếu ớt. Cậu cẩn thận cầm lấy cây chổi ở góc tường, chậm rãi tiến vào bên trong, càng đi càng cảm thấy nơi này yên tĩnh đến đáng sợ.
So với trăn khổng lồ, cậu sợ mèo Maine Coon hơn.
Thực ra, sau quá trình tiến hóa dài lâu, bản năng chủng loài còn sót lại trong huyết thống của Alpha và Omega đã bị phai nhạt, không phải tất cả những Omega có huyết thống chuột đồng đều sợ Alpha thuộc họ mèo. Nhưng rõ ràng Quý Nhuyễn không nằm trong số đó.
Đi đến khúc ngoặt cuối hành lang, ánh sáng dần trở nên rõ ràng hơn.
Bốn căn phòng giam chặt cửa đều hiển thị "đang sử dụng", trên cửa chỉ có một khe hẹp để đưa cơm, trông có vẻ an toàn.
Tứ chi căng cứng của Quý Nhuyễn hơi thả lỏng ra một chút.
Cậu bắt đầu quan sát xung quanh. Có lẽ do giáo sư thỉnh thoảng lại phạt sinh viên đến quét dọn, môi trường vệ sinh của phòng giam khá ổn. Quý Nhuyễn cứ thế từ ngoài quét vào trong từng chút một, đồng thời để ý động tĩnh xung quanh. May mà mọi nơi đều rất yên tĩnh, chắc đám Alpha kia đều đang ngủ trưa.