Tuyết Từ Triết lau sạch mồ hôi trên trán Tuyên Lệnh, nghe vậy thì bật cười: "Bốn phái đó là Lăng Sương phái, Phượng Tới phái, Phong Vân Tông và Ngạo Tuyết Môn. Còn về các thế gia, đương nhiên bọn họ sẽ tới. Dù gì Lăng Sương phái của chúng ta cũng xếp hạng nhất, nếu không đến giao hảo, lần sau có chuyện gì cần giúp đỡ, chỉ e sẽ không dễ dàng nhờ vả."
Tuyên Lệnh lập tức làm ra vẻ mặt hoảng sợ: "Vậy nếu Tuyết gia tới..."
"Đừng sợ." Tuyết Từ Triết đã nghe qua chuyện xảy ra hôm qua, bèn trấn an Tuyên Lệnh: "Ta đã hỏi rõ ràng, là Tuyết Bỉnh vô lý trước, bọn họ không dám làm gì ngươi đâu."
Tuyên Lệnh ngước mắt, chớp chớp hàng mi, ánh mắt trong veo đối diện với Tuyết Từ Triết: "Vậy... Sư ca sẽ bảo vệ ta sao?"
Đôi mắt của Tuyên Lệnh thật sự rất xinh đẹp, như một tiểu động vật thiên chân vô tà.
Tuyết Từ Triết trong lòng khẽ động, cảm giác muốn bảo vệ lập tức dâng trào, nhịn không được buột miệng nói: "Đương nhiên rồi! Sư tôn cũng sẽ bảo hộ ngươi, mấy ngày nữa hắn sẽ xuất quan chủ trì Liên Hội."
"?!?!"
Tuyên Lệnh cả kinh đứng bật dậy: "Hắn bế quan sao?"
Tối hôm qua không phải còn… Không đúng! Có khi nào là vì bị thương quá nặng nên mới phải bế quan?!
"Đúng vậy." Tuyết Từ Tri khó hiểu nhìn Tuyên Lệnh” "Sao người lại kích động như vậy? Sư tôn quên đưa sách tu luyện cho ngươi sao?"
Tuyên Lệnh khẽ cau mày ngồi xướng, trong lòng vẫn không kìm được lo lắng. Sư Vô Trị thực sự sẽ không lần nữa tẩu hỏa nhập ma chứ?
"Không phải, chỉ là..." Hắn do dự nói: "Sư tôn đã mạnh như vậy rồi, còn cần bế quan sao? Hắn không phải xảy ra chuyện gì chứ?"
Tuyết Từ Triết bật cười thành tiếng: "Làm sao có thể? Sư tôn hiện giờ cách phi thăng chỉ còn một bước ngắn, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu...Chỉ là có đôi khi, một bước này có thể là cả đời cũng không bước qua được."
Rất nhiều thứ, chỉ thiếu một cơ hội.
Điều này, Tuyên Lệnh hiểu rõ hơn ai hết. Nhưng dù vậy, cậu vẫn không kìm được bất an trong lòng.
Dù sao, Sư Vô Trị khi tẩu hỏa nhập ma thật sự rất đáng sợ!
Thấy Tuyên Lệnh có vẻ lo lắng, Tuyết Từ Triết vỗ nhẹ vai cậu, ôn tồn khuyên nhủ: "Đừng lo lắng, sư tôn bé quan tu luyện sẽ không gặp vấn đề đâu. Nhưng ngược lại là ngươi, đừng quá nóng vội. Rất nhiều thứ cần thời gian để có thể thành thạo. Ngươi còn quá trẻ, ngay cả hai mươi tuổi cũng chưa đến…Nhân sinh chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Chỉ cần khỏe mạnh bình an là tốt rồi."
Tuyên Lệnh ngồi xuống, trong lòng không nhịn được dâng lên lo lắng —— Sư Vô Trị sẽ không tẩu hỏa nhập ma chứ?
"Có đưa, chỉ là..." Tuyên Lệnh do dự một chút, "Hắn đã mạnh như vậy rồi, vì sao còn cần bế quan? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Nghe vậy, Tuyết Từ Tri bật cười thành tiếng.
"Làm sao có thể? Sư tôn hiện giờ chỉ cách phi thăng một bước nhỏ, sẽ không có chuyện gì đâu... Chỉ là, có đôi khi bước cuối cùng này, có lẽ cả đời cũng không thể vượt qua."
Có những chuyện, chỉ thiếu một cơ hội.
Điều này, Tuyên Lệnh hiểu rõ hơn ai hết.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thể ngăn bản thân lo lắng.
Kiếp trước, Sư Vô Trị tẩu hỏa nhập ma đáng sợ biết bao!
Thấy hắn nhíu mày, vẻ mặt đong đầy bất an, Tuyết Từ Tri vỗ nhẹ lên vai hắn, giọng điệu dịu dàng:
"Đừng lo lắng, hắn tu luyện sẽ không có vấn đề gì đâu. Ngược lại là ngươi đấy, đừng nóng lòng cầu tiến quá mức. Có nhiều thứ cần phải trải nghiệm qua thời gian mới có thể lĩnh ngộ được. Ngươi còn quá trẻ, còn chưa đến hai mươi tuổi nữa… Nhân sinh của ngươi mới chỉ bắt đầu thôi, chỉ cần mạnh khỏe bình an là tốt rồi."
Tuyên Lệnh thất thần ừ một tiếng.
Tuyết Từ Tri trước khi rời đi còn dặn dò cậu nhớ ăn cơm đúng giờ.
Tuyên Lệnh vẫn ngẩn ngơ, chỉ mơ hồ giơ tay vẫy vẫy: "Được!"
Lúc chưa biết Sư Vô Trị bế quan, Tuyên Lệnh còn không cảm thấy gì. Nhưng từ khi nghe tin, cậu lại cảm thấy Thượng Liên Điện bỗng trở nên vắng vẻ lạ thường.
Vũ trụ, quả nhiên lạnh lẽo.
Nói vậy, Sư Vô Trị hẳn là đang bế quan ở sau núi…Không biết lần này có phải lại thiết lập trận pháp cấm người ngoài bước vào như trước kia không?
Lại một đêm trôi qua, trời sao lấp lánh, cánh hoa đào nhẹ rơi trong gió.
Tuyên Lệnh trằn trọc trên giường, dù xoay người thế nào cũng không ngủ được.
Trong đầu cậu luôn hiện lên hình ảnh của kiếp trước, khi đôi mắt của Sư Vô Trị nhuốm màu huyết sắc, khi hắn tàn sát vô số kẻ vô tội, khi cả thiên hạ hợp lực tru sát hắn.
Nghe nói tẩu hỏa nhập ma không phải xảy ra ngay lập tức nhập ma, mà sẽ có điềm báo trước…
Vậy lần này chẳng phải cũng có nguy cơ sao?
Nếu có thể ngăn chặn kịp thời…Các Tiên Tôn khác chắc hẳn sẽ có cách, đúng không?
"Phiền chết đi được…" Tuyên Lệnh lẩm bẩm, ngồi bật dậy, cau mày bực bội: "Đúng là yêu tinh hại người."
Cậu đẩy cửa sổ, nhìn ra bầu trời đêm thăm thẳm bên ngoài.