Thế nhưng, ngay khi gã đàn ông vừa vươn tay, đầu ngón tay chỉ mới chạm vào cổ tay mảnh khảnh của Diêm Tiểu Tiểu, thì từ bên cạnh "Két!!!" một chiếc xe lao đến như bay.
Xe chạy nhanh, phanh cũng nhanh, bánh xe xoáy mạnh hất tung một đám bụi mù mịt, khiến gã đàn ông ho sặc sụa, nước mắt nước mũi tèm lem.
Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đẩy sang một bên. Cửa xe mở ra, hai nam một nữ nhảy xuống, lập tức vây chặt lấy Diêm Tiểu Tiểu. Ai nấy đều kích động đến mức chẳng khác nào vừa tìm lại được người thân thất lạc bao năm.
"Xu Xu! Sao con lại ở đây thế này? Mẹ lo đến sắp phát điên rồi đây!"
"Xu Xu, sức khỏe con vốn không tốt, sao lại bỏ nhà đi lung tung thế hả? Mọi người đều cuống lên tìm con đấy!"
"Mau theo mẹ về nhà đi, bác sĩ đã chờ sẵn rồi, phải kiểm tra thật kỹ mới được!"
Gã đàn ông vừa bị hất sang một bên còn chưa kịp nổi giận nhưng khi nhìn thấy nhóm người vây quanh Diêm Tiểu Tiểu là ai, cơn phẫn nộ trong nháy mắt bay sạch.
Chỉ còn lại… sợ hãi tột độ.
Tưởng gia?
Cái Tưởng gia đó sao?
Gia tộc giàu nhất Dung Thành!
Mồ hôi lạnh túa ra như tắm, áo quần hắn ướt đẫm trong chớp mắt. Đắc tội với Tưởng gia? Đúng là tự tìm đường chết!
Nhưng mà… Tưởng gia có một cô con gái thần kinh không bình thường từ bao giờ? Sao chưa từng nghe nói đến?
Hắn nuốt nước bọt, càng nghĩ càng hoảng. Nếu hôm nay hắn thật sự đυ.ng vào con gái nhà họ Tưởng, đừng nói sự nghiệp tiêu tán, e là ngay cả cái mạng này cũng chẳng giữ nổi!
Cảm giác bất an dâng lên ngùn ngụt, gã đàn ông liền quyết định chuồn gấp!
Lẻn đi càng xa càng tốt, giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chỉ sợ lát nữa người nhà họ Tưởng bình tĩnh lại, nhìn quanh một lượt rồi bắt đầu nghi ngờ hắn…
Đúng lúc hắn từng chút từng chút dịch về phía chiếc xe, hy vọng có thể lẻn đi trong im lặng, thì cô gái đang bị vây quanh bởi đám người nhà họ Tưởng bỗng dưng ngước mắt lên, nhìn thẳng vào hắn.
Giờ phút này, cô cuối cùng cũng khép lại quyển sổ nhỏ trên tay, bình thản cất giọng:
"Trời không lấy mạng ngươi… thì ta lấy."
Câu nói nghe có vẻ văn vẻ bóng bẩy, khiến mấy người nhà họ Tưởng nhất thời chẳng hiểu gì, ngay cả gã đàn ông cũng ngớ ra. Nhưng không hiểu sao, tim hắn đập loạn xạ, nỗi sợ hãi ập đến như sóng thần.
Cả người hắn run lên, vội vàng nhảy lên xe nhưng động tác vụng về đến mức chân suýt vấp vào bậc cửa, suýt nữa ngã sấp mặt.
Giống như có một điềm xấu sắp giáng xuống đầu mình.
Đó là ý niệm cuối cùng vụt qua trong đầu hắn.