Tranh Thủ Yêu Anh Đi

Chương 6.1

Hứa Mộc vội vàng nói: “Ý em là, em vẫn chưa mua vé. Mà đúng lúc hai bạn cùng lớp với em về. Họ đã mua vé rồi, bọn em cũng hẹn nhau đi cùng nhau. Đều là con gái, anh đi cùng thì không tiện lắm.”

Hà Ích Chiêu không nói gì thêm. Anh ấy im lặng nhìn Hứa Mộc đang đứng bên cạnh mình, hàng mi dài của cô khẽ rung động theo từng cái chớp mắt, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại. Dáng vẻ của cô dịu dàng và tĩnh lặng tựa như một sợi dây đàn khẽ gảy vào nơi sâu thẳm trong lòng anh ấy.

Ngay khoảnh khắc ấy, Hà Ích Chiêu có chút ngẩn ngơ. Dường như cô bé ngày nào vẫn đuổi theo anh ấy, gọi anh ấy là “A Chiêu, A Chiêu” đã dần trở thành một thiếu nữ. Cô bắt đầu có những tâm tư riêng, không còn vô tư chạy theo anh ấy như trước nữa. Cô của lúc này đột nhiên trở nên xa cách, khiến anh ấy cảm thấy có chút không quen.

Khi đưa Hứa Mộc về đến trước cửa nhà, cô khẽ nói lời chúc ngủ ngon với anh ấy. Cô vừa định bước vào, Hà Ích Chiêu bất chợt nắm lấy cổ tay cô. Hứa Mộc giật mình, lập tức rụt tay lại như bị điện giật. Hành động nhỏ ấy càng khiến Hà Ích Chiêu thêm sững sờ.

Anh ấy không hiểu, chỉ không gặp nhau một khoảng thời gian ngắn mà tại sao cô bé ngày trước từng quấn quýt với anh như chú mèo nhỏ lại bỗng chốc thay đổi như vậy?

Dù có vô vàn thắc mắc nhưng Hà Ích Chiêu vẫn nhẹ nhàng hỏi: “Tiền còn đủ dùng không?”

Chỉ một câu ngắn ngủi ấy nhưng lại khiến Hứa Mộc chạnh lòng. Đây là câu mà A Chiêu đã hỏi cô từ khi còn bé cho đến tận bây giờ.

Trước đây, ba của Hứa Mộc bận rộn công việc, tiền lương đều đưa hết cho Mã Minh Chi để bà ta lo liệu chi tiêu trong nhà. Đương nhiên, tiền tiêu vặt cũng do Mã Minh Chi phát. Chính vì thế nên phần của Hứa Mộc luôn ít hơn em gái Hứa Nhã. Mỗi khi muốn ăn gì hay mua gì, cô đều phải dành dụm rất lâu.

Năm cấp hai, cô từng thích một chiếc máy phát nhạc MP4. Vì để mua nó, cô đã nhịn ăn nhịn tiêu suốt một tháng trời. Đến ngày sinh nhật, Hà Ích Chiêu đã tặng cho cô một chiếc MP4 mới toanh. Khi đó, anh ấy đã nói với cô: “Từ giờ, tiền tiêu vặt của anh sẽ chia cho em một nửa. Em muốn mua gì thì cứ nói với anh.”

Cũng từ giây phút ấy, Hứa Mộc đã không chút do dự mà trao trọn trái tim thiếu nữ bé nhỏ của mình cho Hà Ích Chiêu.

Cho đến năm Hà Ích Chiêu học lớp 11, anh ấy đã dẫn một cô bạn gái về nhà…

Cô ấy tên là Liễu Phiêu Phiêu, lớn hơn anh ấy một khóa. Trước đây, Hứa Mộc luôn cho rằng Liễu Phiêu Phiêu trong bộ phim Vua Hài Kịch (1) là một mỹ nhân tuyệt sắc, phóng khoáng và kiêu sa. Nhưng khi gặp Liễu Phiêu Phiêu ngoài đời, cô mới biết thì ra còn có một vẻ đẹp khác - vẻ đẹp không thể bị vấy bẩn hay khinh nhờn. Liễu Phiêu Phiêu như một đóa sen trắng vươn mình giữa mặt nước, thanh tao và rực rỡ dưới ánh mặt trời.

(1): là một bộ phim điện ảnh Hồng Kông do Châu Tinh Trì và Lý Lực Trì làm đạo diễn và được công chiếu lần đầu vào năm 1999.

Trước khi gặp Liễu Phiêu Phiêu, Hứa Mộc từng nghĩ rằng mỗi khi Hà Ích Chiêu cười với mình, ánh mắt anh ấy luôn tràn đầy sự ấm áp, đủ để làm tan chảy trái tim cô. Nhưng sau khi gặp Liễu Phiêu Phiêu, Hứa Mộc mới nhận ra khi Hà Ích Chiêu nhìn cô ấy, trong đôi mắt anh ấy có một thứ ánh sáng lấp lánh khác lạ mà cô chưa từng thấy. Cô không hiểu thứ ánh sáng đó là gì, nhưng cô biết rằng, Hà Ích Chiêu chưa từng nhìn ai khác như thế.

Kể từ đó, trong lòng Hứa Mộc nảy sinh một cảm giác vừa ngưỡng mộ nhưng lại vừa ghen tị với Liễu Phiêu Phiêu.

Thực ra, Liễu Phiêu Phiêu có khí chất của một tiểu thư khuê các, dung mạo đoan trang, hẳn là rất được lòng người lớn. Nhưng khi nghe Liễu Phiêu Phiêu tự giới thiệu về bản thân, sắc mặt dì Hà bỗng trở nên kỳ lạ. Ngay cả một người vô tư như Hứa Mộc cũng cảm nhận được dì Hà không thích Liễu Phiêu Phiêu.

Hôm đó, sau khi Hà Ích Chiêu tiễn Liễu Phiêu Phiêu về, dì Hà đã nửa đùa nửa thật nói: “A Chiêu à, sau này con không được cưới người lớn tuổi hơn mình đâu nhé. Lấy vợ vẫn nên chọn người nhỏ tuổi hơn một chút, nhưng cũng đừng nhỏ quá, tốt nhất là kém hai tuổi.”

Ý của dì Hà quá rõ ràng, nhưng Hà Ích Chiêu chỉ cười đáp: “Mẹ nghĩ xa quá rồi.”

Không lâu sau đó, Liễu Phiêu Phiêu tốt nghiệp cấp ba. Một ngày nọ, cô ấy nhắn tin cho Hà Ích Chiêu: [Gia đình em muốn em ra nước ngoài du học. Anh nghĩ sao?]

Hôm đó, Hứa Mộc đang làm bài tập trong phòng Hà Ích Chiêu, còn anh ấy thì nằm ngủ trên giường.

Trong lòng Hứa Mộc như có một con quỷ nhỏ xúi giục cô, khiến cô lần đầu nếm trải cảm giác ghen tuông. Chính lúc ấy, cô mới nhận ra mình đã thích Hà Ích Chiêu. Cô không muốn ánh mắt dịu dàng của anh dành cho người khác, không muốn thấy anh cười với Liễu Phiêu Phiêu.

Vì thế, cô đã lén xóa đi tin nhắn ấy.