Diễn là diễn, đời là đời, nhưng xét đến hệ sinh thái fan trong giới giải trí nội địa, nếu Du Hướng Văn vừa lộ tin yêu đương đã nhận ngay một bộ phim điện ảnh đam mỹ có cảnh hôn, chắc chắn sẽ bị châm chọc là muốn nổi tiếng đến phát điên.
Vì danh tiếng của mình, tốt nhất là anh không nên dính vào vũng nước đυ.c này.
Doãn Ngôn tựa trán lên tấm kính lạnh buốt, cảm thấy bản thân đúng là mệt đến lú lẫn mới đi nghĩ mấy chuyện linh tinh này.
Huống hồ, hôm đó Du Hướng Văn có thực sự đi thử vai với tư cách nam chính hay không còn chưa chắc chắn. Chính cậu cũng chưa chắc đã qua được buổi casting kia cơ mà.
Buồn cười thật, nghĩ nhiều làm gì, lỡ thử vai trượt thì ngoan ngoãn ngậm miệng thôi.
Cậu cụng trán vào cửa kính hai cái, lấy lại bình tĩnh. Sau đó mở điện thoại, quyết định xem rốt cuộc Du Hướng Văn đang hẹn hò với ai.
Không chút do dự, Doãn Ngôn bấm vào hotsearch. Mục đầu tiên đập vào mắt chính là từ khóa gắn tên Du Hướng Văn.
#Du Hướng Văn đó là mẹ tôi# (Bạo)
@Du Hướng Văn: Đó là mẹ tôi. //@Hoàng tử dưa dưa: Du Hướng Văn nắm tay một cô gái bí ẩn đi dạo trung tâm thương mại, cử chỉ thân mật…
“Ha ha ha ha ha ha tôi cười xỉu, cánh săn ảnh tưởng cuối cùng cũng đào được một tin động trời, ai ngờ Du Hướng Văn: Đó là mẹ tôi.”
“Trời lạnh thế mà theo dõi cả đoạn đường dài, chắc mơ về biệt thự bên bờ biển rồi, cuối cùng chụp được một tấm ảnh vô nghĩa ha ha ha ha.”
“Còn thêm hiệu ứng bong bóng hồng lãng mạn, giờ bỗng thành tình mẹ con sâu đậm.”
“Hồi nãy còn có người bảo anh ấy cặp kè phú bà cơ mà, phú bà thì sao? Anh tôi công khai đi dạo với mẹ phú bà, mấy người ghen tị à?”
“Ủa, đây thật sự là mẹ của Du Hướng Văn hả? Không có ý gì đâu, chỉ là nhìn trẻ quá trời.”
“Có hình đây! Trước đó Du Hướng Văn từng khoe ảnh hồi nhỏ trên show, đây chính là mẹ anh ấy. Nghe nói mẹ sinh anh ấy từ khá sớm nên mọi người hay nhầm hai người là chị em ruột (Hình ảnh).”
“Tôi thấy hai người có nét mắt giống nhau, đoán chừng là người nhà, ai ngờ đoán trúng thiệt. Nhưng tôi nhớ cha mẹ Du Hướng Văn ly hôn rồi mà?”
“Đúng rồi, nhưng quan hệ của anh ấy với cả cha mẹ đều rất tốt. Anh ấy từng nói trong phỏng vấn, dù cha mẹ ly hôn nhưng tình yêu họ dành cho anh ấy chưa từng vơi đi.”
“Một người đàn ông trưởng thành mà vẫn được mẹ ôm ôm kéo kéo, hu hu hu tôi cũng muốn ôm anh ấy, cái bờ vai này nhìn an toàn quá đi (╥﹏╥)”
...
Doãn Ngôn lướt bình luận thời gian thực, cảm thấy vừa buồn cười vừa bất lực.
Một mình cậu nghĩ đông nghĩ tây nửa ngày, kết quả lại là tin giả.
Nhưng đúng là mẹ của Du Hướng Văn trông rất trẻ, bầu không khí giữa hai mẹ con họ cũng vô cùng thoải mái.
Doãn Ngôn nhớ lại trong một cuộc phỏng vấn trước đây, Du Hướng Văn từng nói anh và mẹ giống như bạn bè, có chuyện gì cũng chia sẻ, cùng nhau bàn bạc cách giải quyết.
Cậu khá hài lòng với kết quả bất ngờ này, bỏ điện thoại xuống, chợt nhận ra mình bắt đầu thấy đói. Thế là cậu ngẩng đầu hỏi Tiểu Vũ: "Hay là chúng ta đi ăn đồ nướng đi?"
"Sao đột nhiên lại muốn ăn đồ nướng? Không sợ ngấy à?" Tiểu Vũ quay đầu nhìn cậu: "Có chuyện gì vui hả? Sao tự nhiên tâm trạng của anh tốt lên vậy?"
"Hả? Đâu có đâu." Doãn Ngôn cười: "Vốn dĩ tâm trạng của tôi cũng đâu có tệ."
Tiểu Vũ nhìn cậu đầy nghi ngờ: "Anh, không phải em nói chứ, dạo này anh thật sự rất kỳ lạ."
Doãn Ngôn thu lại biểu cảm rạng rỡ: "Là cậu nghĩ nhiều thôi. Rốt cuộc có ăn đồ nướng không?"
"Ăn."
Vốn dĩ Tiểu Vũ còn chưa quyết định ăn gì, Doãn Ngôn muốn ăn đồ nướng thì lại dễ xử lý rồi, giờ này cũng chỉ có quán nướng là còn mở nhiều.
Chọn một quán có đánh giá cao gần đó, Tiểu Vũ mở bản đồ chỉ đường cho tài xế.