Vợ Của Huyền Thoại Trong Giới Lại Là Chính Tôi

Chương 25

Doãn Ngôn tựa vào ghế, vừa nhấc tay lên đã thấy màn hình điện thoại sáng lên, Lưu Hiểu Đông đang gọi đến.

Điện thoại của Doãn Ngôn hầu như lúc nào cũng để chế độ im lặng, nói mãi mà cậu không chịu đổi. Mười cuộc gọi của Lưu Hiểu Đông thì tám cuộc không gọi được, thế nên anh ấy thường chỉ nhắn tin, trừ khi có việc gấp.

Doãn Ngôn bắt máy: "Alo, anh Lưu?"

Giọng Lưu Hiểu Đông căng thẳng: "Bên cạnh cậu có ai không?"

Doãn Ngôn: "Không, em đang trên xe, vừa rời studio quay chụp, giờ đi ăn đồ nướng với Tiểu Vũ rồi về nhà."

"Phù..." Lưu Hiểu Đông thở phào một hơi, khiến Doãn Ngôn hơi căng thẳng: "Có chuyện gì à, anh Lưu?"

"Tiểu Ngôn…" Một tiếng reo hò vang lên từ đầu dây bên kia: "Cậu đỗ buổi thử vai của Tương Ngộ rồi!!"

...

"Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng ôm ấp giữa đường giữa chợ."

"Con nói chuyện với mẹ kiểu gì đấy?"

Du Hướng Văn bất đắc dĩ giơ tay đầu hàng: "Được được, con không nói nữa."

"Mẹ vất vả lắm mới gặp được con một lần, ôm một cái thì sao nào?" Bà Nhậm Nhiễm vừa đắp mặt nạ vừa nằm dài trên sofa lướt điện thoại: "Chỉ ra ngoài dạo phố mà cũng bị chụp hình, con sống như thế chẳng phải quá ngột ngạt sao?"

"Hay theo mẹ ra nước ngoài phát triển đi? Con muốn tiếp tục bám trụ trong giới phim ảnh hay thử làm người mẫu? Không phải mẹ nói đâu, nhưng với dáng vóc này của con, nếu hồi trước đi theo hướng thời trang, bây giờ chắc cũng thành siêu mẫu rồi đấy."

"Đấy là do mẹ có bộ lọc của phụ huynh thôi." Du Hướng Văn tháo kính xuống, đứng lên giãn gân cốt: "Thôi được rồi, hotsearch giải quyết xong rồi, con đi tắm rồi ngủ đây. Bà Nhậm, mẹ cũng nghỉ sớm đi, mai còn phải dậy sớm bay chuyến sớm đấy."

"Này, mẹ lặn lội từ nước ngoài về gặp con mà con không ở lại nói chuyện với mẹ thêm chút à?"

"Đặc biệt về ạ? Mẹ không đi luôn à? Không còn chuyện làm ăn gì à?" Du Hướng Văn dừng bước: "Hơn nữa, con lớn thế này rồi, không còn hợp ngủ chung phòng tâm sự đêm khuya với mẹ đâu."

"Dù con lớn thế nào thì vẫn là con của mẹ." Nhậm Nhiễm ngồi thẳng dậy: "Ngày nào cũng biết chọc tức mẹ. Lại đây, mẹ hỏi con chuyện này, con với Tiểu Hàn bây giờ thế nào rồi?"

Du Hướng Văn: "…"

Trên đầu Du Hướng Văn như có ba vạch đen lướt qua: "Mẹ, con nói bao nhiêu lần rồi, con với Hàn Phóng chỉ là bạn bè bình thường thôi, thật sự không như mẹ nghĩ đâu."

"Thật sao? Vậy sao 28 tuổi rồi mà con vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai nào? Nam nữ gì cũng được hết, mẹ rất thoáng mà." Nhậm Nhiễm chợt ngừng lại, đôi mắt hạnh giống hệt Du Hướng Văn nguy hiểm nheo lại: "Đừng nói với mẹ là con chỉ yêu nhân vật hư cấu đấy nhé?"Du Hướng Văn chạm tay lên sống mũi: "Trước đây đúng là vậy."

Nhậm Nhiễm: "Hửm?"

"Nhưng bây giờ thì không nữa." Du Hướng Văn liếc nhìn màn hình điện thoại vừa sáng lên, thấy tin nhắn của Triệu Thanh thì lập tức mở ra.

Nhậm Nhiễm gỡ mặt nạ xuống, vừa hay trông thấy đứa con trai lúc nào cũng giả vờ lạnh lùng cool ngầu của mình đang nhìn chằm chằm vào điện thoại cười toe toét như một chú chó Golden.

Chú chó lông vàng lắc lư cái đuôi, ngẩng đầu nhe răng cười: "Mẹ, con có người thích rồi. Chờ theo đuổi được rồi con sẽ nói cho mẹ biết."

Buổi thử vai của "Tương Ngộ" đã chắc chắn thông qua, nhưng trước khi chính thức ký hợp đồng vẫn còn một số thủ tục cần hoàn tất, bao gồm đàm phán thù lao, xác định các hoạt động quảng bá cần hợp tác, cũng như tìm hiểu điều khoản bảo mật của đoàn phim.

Những việc này đều sẽ do quản lý lo liệu. Trong quá trình thương thảo, Lưu Hiểu Đông cũng tìm hiểu thêm về thói quen quay phim của đạo diễn Triệu Thanh.

Nói đơn giản, thời gian quay "Tương Ngộ" chắc chắn sẽ không ngắn, Doãn Ngôn có thể sẽ phải dành ra hơn nửa năm chỉ để quay một bộ phim điện ảnh thuộc dòng nghệ thuật kén người xem.

Lưu Hiểu Đông thực sự đã đắn đo rất nhiều. Dù Triệu Thanh là một đạo diễn danh tiếng, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng bộ phim nào của ông ấy cũng có thể giúp diễn viên nổi tiếng.