Bé Con Trong Show Thực Tế Cả Nhà Là Phản Diện

Chương 5: Ba không giận Nhung Nhung đâu

Nhung Nhung ngậm lấy cây kẹo, không rõ có hiểu hết lời ba nói hay không, chỉ biết rằng ba đang rất tốt với mình. Khác hẳn trong những giấc mơ của cậu.

Đúng lúc này, Trình Ngọc Cầm mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.

Theo thói quen, cô ngước nhìn qua gương chiếu hậu, và ngay giây phút bắt gặp khóe môi Hạ Yên Thầm khẽ cong lên, cô sững người, tay cầm vô lăng khẽ run.

Phản ứng của cô không hề quá đáng. Làm quản lý cho Hạ Yên Thầm bao năm nay, cô thực sự đã rất lâu rồi không thấy anh cười.

Từ khi Nhung Nhung mất tích, anh dần trở nên trầm lặng, thậm chí cả con người cũng toát lên sự xa cách lạnh lẽo. Dù ai cũng biết anh đang gánh chịu nỗi đau mất con, nhưng anh không để lộ quá nhiều cảm xúc ra ngoài. Người ngoài không rõ nên xem anh là kiên cường lạnh lùng hay là vô tình tuyệt tình.

Chỉ có sự suy giảm trong danh tiếng và tính khí ngày càng tệ đi của anh mới nhắc nhở Trình Ngọc Cầm rằng: "Hạ Yên Thầm thực sự đã thay đổi."

Nhưng may mắn thay, đứa trẻ cuối cùng cũng đã được tìm lại.

"Kế hoạch tiếp theo là gì?" Cô nhìn anh qua gương chiếu hậu, hỏi.

Bên kia đường là ai vậy?"

Giọng điệu của Hạ Yên Thầm trầm thấp, dường như chẳng liên quan gì đến cuộc đối thoại.

"Là phó đạo diễn của chương trình ‘Bé ngoan bảo bối’." Trình Ngọc Cầm đáp, ánh mắt thoáng chần chừ. "Vừa rồi, tôi thấy anh ta cứ nhìn về phía chúng ta mãi, cứ tưởng là paparazzi, nhưng lại không phải. Họ đang chuẩn bị một chương trình thực tế về du lịch cùng con nhỏ và cảm thấy Nhung Nhung rất đáng yêu."

"Hắn ta đã nhìn thấy Nhung Nhung rồi?" Gương mặt Hạ Yên Thầm lập tức trầm xuống.

"Ừm..." Trình Ngọc Cầm có chút chột dạ. "Chuyện anh đã có hai con trai vốn không phải bí mật. Vừa rồi, anh ta cũng thăm dò, muốn gửi lời mời anh tham gia."

Thấy sắc mặt Hạ Yên Thầm càng lúc càng u ám, Trình Ngọc Cầm vội vã bổ sung: "Nhưng có lẽ anh ta chưa biết Nhung Nhung là con trai anh đâu, chắc chỉ nghĩ là con tôi thôi. Hiện tại, bên ngoài cũng không rõ tuổi của hai con trai lớn nhà anh, đa phần chỉ đoán là còn nhỏ, nên hẳn là họ muốn mời hai cậu ấy tham gia."

"Vậy cứ để hắn nghĩ thế đi." Giọng điệu Hạ Yên Thầm lạnh lẽo. Nhưng khi thấy Nhung Nhung đang tò mò nhìn mình, anh nhanh chóng dịu giọng lại. "Ba không có giận Nhung Nhung đâu."

Dù vậy, Nhung Nhung cũng chẳng để tâm lắm đến cuộc trò chuyện của hai người lớn. Trong đầu cậu nhóc lúc này chỉ toàn là vị ngọt của cây kẹo mυ'ŧ, miệng nhỏ hơi phồng lên, đôi mắt cong cong, cười hồn nhiên đến ngốc nghếch.