Ta Ở Đại Đường Làm Nhập Liệm Sư

Chương 6.3: Thôi lang là người tốt

Nhưng mà Thôi lang đâu có đi theo điều tra đâu, lúc nghe nói sắp tra án đã dứt khoát rời đi ngay, không muốn dính dáng chút nào...

Gã mặc kệ! Tóm lại, kẻ nào đã hại gã đến bước đường tiến thoái lưỡng nan này thì kẻ đó chịu trách nhiệm!

Đồ Trường Man từ trước đến giờ chẳng phải kiểu người da mặt mỏng gì cho cam, gã dứt khoát đi thẳng đến phường Vĩnh Ninh.

Gõ cửa không ai trả lời, trèo tường không ai quản, cửa phòng bên trong viện cũng chẳng khóa... tên này sao lại không ở nhà cơ chứ!

Tuy không ở nhà nhưng có để lại cho gã một mảnh giấy.

Hừ, xem như ngươi có mắt nhìn.

Mở mảnh giấy ra, bên trong nói là y hôm nay có việc phải làm, vì đường xa nên có thể sẽ về muộn, không biết Đồ binh tào có đến tìm y hay không nên đã đặc biệt để lại mảnh giấy này, nếu không có ai tới tìm thì cùng lắm là phí ít giấy mực, nếu có thì coi như mảnh giấy này phát huy tác dụng.

Y đề ra hai kiến nghị nho nhỏ cho Đồ Trường Man: một cái là phương hướng vụ án, chỉ cần thấy đáng nghi thì đều nên tra. Quá khứ khó tìm, chi bằng tìm kiếm hành tung gần đây của Chước nương tử rồi phân loại thành tại thời điểm nào và ở đâu có sự biến hóa về mặt cảm xúc, từ đó suy ra kẻ tình nghi nhất định đã từng xuất hiện ở đấy.

Lại căn cứ vào những đoạn thời gian và địa điểm này, ta có thể vạch ra được nơi ở của kẻ tình nghi, cùng với đó là phạm vi hành động, khi nào thì xuất hiện sơ hở... Ngoài ra, chắc hẳn không chỉ có một mình ngài đang điều tra chuyện này, phải biết lợi dụng tin tức của đối thủ.

Cái còn lại chính là vấn đề đang khiến Đồ Trường Man phiền não: có nên thông báo việc này cho Thập Tam lang hay không? Nếu không nói, tốt xấu gì cũng có điểm đáng nghi, tốc độ điều tra của gã lại chậm như thế, nếu thật sự vì vậy mà làm lỡ việc lớn thì gã gánh không nổi. Còn nếu nói ra trong khi bản thân lại chẳng tra ra được tin tức cụ thể nào có sức đột phá, gã sợ sẽ bị Thập Tam lang đá mông.

Kiến nghị của Thôi Hoàn là: tranh công phải tranh sao cho đẹp, mà hiện tại vẫn chưa phải lúc.

Không chỉ có mỗi một câu nói, y còn đưa ra phân tích cụ thể...

Cuối cùng, y lãnh đạm để lại một câu: nếu có thể giúp ích thì xin Đồ binh tào chớ nhớ ân tình, sau này cứ làm như không quen biết, có chuyện hay không cũng đừng đến tìm y là được.

Đồ Trường Man xem xong thì lắc lắc hai chân, cảm giác nóng ruột khắp người đều như được xoa dịu.

Thôi lang là người tốt nha.

Sau khi xử lý xong mảnh giấy, Đồ Trường Man nhảy tường rời đi, ánh mắt gã nhìn về hướng, đáy mắt lóe lên tia sáng —— lợi thế này là của ta!

Người của Tả Kiêu Vệ rất nhanh đã phát giác ra có chỗ không đúng.

Vũ Thập Tam lang không dễ đối phó, dù có theo dõi cũng không dõi ra được chút nguyên do nào, nhưng thủ hạ của hắn thì không phải ai cũng lợi hại, chẳng hạn như cái tên họ Đồ kia, không phải lộ đuôi rồi sao? Ra là cũng đang lo một vụ án mạng, người chết trong vụ án mạng… chà, sao lại trùng hợp thế kia, cũng đã từng xuất hiện gần nơi Thánh nhân vi hành?

Đừng nói là Vũ Thập Tam lang cùng thủ hạ đang giở chiến thuật giương đông kích tây, ve sầu thoát xác, thật thật giả giả đó chứ?

Vì vậy, bọn họ quyết đoán kịp thời tách nhau ra, cùng lúc đi theo điều tra Đồ Trường Man… thật sự có chút thu hoạch.

Đồ Trường Man vui chết mất thôi, Tả Kiêu Vệ bên đó đúng là toàn nhân tài. Vì có thủ đoạn và mối quan hệ của thế gia nên việc điều tra của chúng so với một kẻ không có gia thế, từng tuổi này rồi còn phải dựa vào đủ loại thủ đoạn mặt dày mới có thể lăn lộn đến cái chức binh tào như gã thuận lợi hơn nhiều. Nhờ vậy mà gã đã âm thầm vơ vét được vài thứ.

Hiện tại, thời gian là quan trọng nhất, chỉ cần tin tức mấu chốt nhất không bị lộ ra ngoài thì gã không tin đám người này có thể đi trước mình!

Thôi lang thật sự không lừa ta!

Đồ Trường Man lặng lẽ ẩn nấp, bận rộn bật lên nhảy xuống, giấu kĩ công và danh.

"... Ngươi nói Thôi lang?" Trung Lang tướng của Tả Kiêu Vệ - Lý Khiên thay bộ y phục dính bụi ra, cầm chiếc khăn có thêu tên mình lên lau tay: "Bác Lăng Thôi thị hay là Thanh Hà Thôi thị?"

Thuộc hạ không dám ngẩng đầu: "... Đều không phải, chỉ là một thường dân."

Lý Khiên chợt rũ mắt, giấu đi tia lạnh lẽo ẩn trong ánh mắt: "Thường dân? Ngươi chắc chắn chứ?"

Tác giả có lời muốn nói:

Lý Khiên (ung dung thong thả tính toán): Nghe nói gần đây bên đám Nội Vệ kia xuất hiện một nhân vật rất lợi hại, bản lĩnh cao cường, lại còn trông rất tuấn tú…

Đồ Trường Man (ưỡn ngực kiêu ngạo): Không sai, chính là tại hạ!

------ Editor:

Vì là bộ đầu tay của tui nên cả nhà đọc tới đây mà thấy có gì thiếu sót cứ góp ý thoải mái cho tui có động lực nhe ~(⁠◍>ᴗ