[Được hết! Tôi còn có chức năng giải trí rất tiên tiến!] Hệ thống nhỏ đáp lại bằng giọng điệu pha trộn giữa "hận sắt không thành thép" và "căm phẫn tột cùng", trông như sắp bốc khói vậy.
Hà Tinh Lạc xoa dịu nó: "Được rồi, được rồi."
Tiếng hoan hô của khán giả trong buổi tấu hài mới vừa vang lên, diễn viên còn chưa kịp giới thiệu bản thân thì hệ thống nhỏ đã đưa tin dữ: [Ký chủ, thiếu gia Lệ đến rồi.]
Hà Tinh Lạc lơ đễnh: "Thiếu gia Lệ nào?"
"Lệ Tam Bắc."
"Anh ta đến làm gì!" Hà Tinh Lạc tức giận mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt có một màu trắng xóa. Cậu bực bội giật khăn giấy khỏi mắt, xé thành từng mảnh nhỏ.
Khi Lệ Tam Bắc bước vào, cảnh tượng đầu tiên anh thấy chính là Hà Tinh Lạc ngồi ngây ra, chậm rãi xé giấy vụn.
Lệ Tam Bắc: "…"
Hà Tinh Lạc vẫn giữ nguyên ánh mắt trống rỗng, nhìn chằm chằm vào anh: "Thiếu gia, sao ngài biết tôi ở đây? Ngài gắn thiết bị định vị lên người tôi à?"
"Kẻ tình nghi thường gây án trong khu vực quen thuộc của họ." Lệ Tam Bắc giải thích, "Vậy nên, cậu cũng sẽ chọn phòng nghỉ gần nhất với bếp sau."
"Vì tôi là kẻ ham ăn à?"
"Vì cậu chỉ biết đường đến nhà bếp." Lệ Tam Bắc bình tĩnh trấn an, "Không cần phải tự ti như vậy."
"……"
Thật sự quá đủ rồi!
"Đi thôi, thiếu gia." Hà Tinh Lạc cam chịu đứng dậy, "Chúng ta đi đâu?"
"Chú nhỏ nhà họ Từ đến chúc thọ ông nội, ông ấy rất giỏi cưỡi ngựa, ông cụ bảo tôi đưa ông ấy đi dạo vài vòng." Lệ Tam Bắc liếc nhìn cậu, "Trước tiên, đi thay quần áo với tôi đã."
Khoan đã!
Tại sao cậu cũng phải thay đồ?
Chẳng phải chỉ cần yên lặng đứng một bên làm một NPC là được rồi sao?
Nhà gì mà đến cả diễn viên quần chúng cũng có dress code vậy?
Có lẽ vì biểu cảm của Hà Tinh Lạc quá kinh ngạc, nên Lệ Tam Bắc tốt bụng giải thích: "Chú Từ thích chỗ đông người."
"……" Vậy là muốn kéo thêm người cho đủ số đúng không?
Dù trong lòng cực kỳ phản đối, nhưng bên ngoài Hà Tinh Lạc vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Vâng, thiếu gia Lệ."
Cậu chỉ là một người lao động bình thường của thời đại mới mà thôi.
Lệ Tam Bắc hài lòng gật đầu. Hai người lái một chiếc xe điện giống xe tham quan trong khu du lịch tới trang trại ngựa trong khu biệt thự.
Hà Tinh Lạc tranh thủ nịnh nọt: "Đáng kinh ngạc thật đấy, trong nhà mà cũng có cả trang trại ngựa! Ở đây có bao nhiêu con? Chúng đều có đôi có cặp chứ? Gần đây có dự định sinh thêm ngựa con không?"