Sau khi Lệ Tam Bắc rời đi, Hà Tinh Lạc thu lại nụ cười xã giao và trò chuyện với hệ thống trong đầu:
"Không biết có thể nhìn thấy nhân vật chính của trò chơi không, Ôn Thuyên chắc cũng đã đến rồi nhỉ?"
Hệ thống nhỏ gật đầu, sau đó tò mò hỏi:
[Ở đây không có ai khác, cậu có thể nói chuyện trực tiếp với tôi mà?]
Tất nhiên là vì dù không có ai ở đây nhưng vẫn có camera giám sát, tổ an ninh có khi còn trực 24/7. Cậu không muốn bị người khác nhìn thấy mình nói chuyện một mình rồi ngày hôm sau xuất hiện mấy tin đồn kỳ lạ về mình.
Vì vậy, Hà Tinh Lạc vẫn giữ gương mặt vô cảm nhưng trong lòng lại trao đổi rất sôi nổi.
"Cùng xem tình hình của Ôn Thuyên nào?" Hà Tinh Lạc hào hứng, dù gì cũng sắp được ăn cơm, thà ăn sủi cảo không chấm giấm, chứ nhất định không thể thiếu video giải trí khi ăn.
Hệ thống nhỏ: "..."
Quả nhiên là cậu ta.
Vài giây sau, hệ thống nhỏ có chút không chắc nói:
[Hình như Ôn Thuyên đang bị bắt nạt.]
Xuất hiện rồi!
Theo định luật, nhân vật chính kiểu "bông hoa nhỏ" vừa xuất hiện thì chắc chắn sẽ bị bắt nạt.
Nhưng Ôn Thuyên cũng không phải kiểu "bông hoa nhỏ" bình thường. Dù sao thì cậu ta cũng có hào quang nhân vật chính, người bình thường không dễ dàng bắt nạt cậu ta đâu. Dù gì thì câu thoại kinh điển của nam chính bá đạo vẫn là: "Người của tôi, ai dám động?"
Hà Tinh Lạc tò mò hỏi:
"Ai đang bắt nạt Ôn Thuyên?"
[À... hình như là một tổ trưởng trong bếp.] Hệ thống nhỏ nhắc nhở: [Năm mươi mét phía trước chính là hiện trường, sắp nhìn thấy rồi.]
Hôm nay Ôn Thuyên đến làm nhân viên phục vụ, địa điểm tập trung tất nhiên là gần bếp.
Vài giây sau...
Quả nhiên, Hà Tinh Lạc đã nghe thấy.
"Ôn Thuyên không giống mấy người đâu, cậu ấy là sinh viên xuất sắc của đại học P đấy! Hôm nay làm việc chung với cậu ấy là phước phần của mọi người đấy!"
Tổ trưởng Vương tập hợp mọi người lại, sau khi nói ra những lời quan trọng đó, ông ta quay sang Ôn Thuyên:
"Nhưng dù có là sinh viên xuất sắc của đại học P thì cũng phải thay đồng phục. Mọi người sẽ đợi cậu thay đồ xong rồi quay lại."
Đến hiện trường, Ôn Thuyên mới phát hiện chỉ có mình là nhân viên làm thêm, tất cả những người còn lại đều mặc đồng phục chỉnh tề.
Ôn Thuyên không lường trước được tình huống này, càng không nghĩ rằng mình sẽ bị làm khó như vậy.
[Hắn ta nói vậy là đang bắt nạt Ôn Thuyên hay khen ngợi cậu ấy vậy?] Hệ thống nhỏ không hiểu nổi sự mỉa mai của con người, nhỏ giọng nói: [Nhưng trước đây họ không có thù oán gì, Ôn Thuyên cũng không đắc tội với hắn mà...]