Trai Thẳng Chinh Phục Thú Thế

Chương 11: Chạy mau!

Ngay từ khi trận chiến bắt đầu, Nghiêm Hạ đã đến gần đồng thời chứng kiến cảnh tượng hai con thú dữ đang tàn sát lẫn nhau.

Cảnh tượng hoang dã và đẫm máu này khiến Nghiêm Hạ cảm thấy sợ hãi tột độ, một cảm giác mà cậu chưa từng trải qua.

Mấy lần muốn bỏ chạy, nhưng khi nhìn thấy những con thú dữ đang vây hãm Đại Bạch gần như bị tiêu diệt, cậu cố gắng bình tĩnh lại.

Lợi dụng lúc hỗn loạn, Nghiêm Hạ khom người, lặng lẽ tiến đến gần bụi cỏ để mai phục.

Nhìn thấy con sói đen vừa thoát khỏi đòn tấn công của Đại Bạch, cậu cảm thấy vô cùng sốt ruột. Cậu biết rằng Đại Bạch sắp kiệt sức và không thể chịu đựng thêm một đòn tấn công nào nữa từ con sói đen.

Cậu chỉ có duy nhất một cơ hội để cùng Đại Bạch trốn thoát.

Nghiêm Hạ đem toàn bộ tiêu xay ở túi quần siết chặt trong nắm tay, lòng đầy quyết tâm. Cậu nhìn chằm chằm vào con sói đen, chờ đợi thời cơ.

Tanto cũng nhận ra Chris đang kiệt sức, ánh mắt hắn càng trở nên hung ác. Với một tiếng gầm rú, hắn lao tới tấn công Chris bằng toàn bộ sức lực.

Đúng lúc này!

Nghiêm Hạ bất ngờ lao ra khỏi bụi cỏ, đối mặt với sói đen.

Lợi dụng khoảnh khắc con sói đen mở to mắt ngạc nhiên, cậu nhanh tay rắc một nắm bột tiêu cay xè vào mũi con sói.

Sói đen lập tức cảm thấy một mùi cay độc xộc thẳng lên xoang mũi, khiến hắn bị sặc đến mức không thể thở nổi. Ngay khi hắn ngẩng đầu theo bản năng, Nghiêm Hạ lập tức rắc tiếp một nắm bột tiêu vào mắt sói đen.

Tanto không còn tâm trí để tấn công Chris nữa, hắn chỉ có thể dùng chân trước dụi mắt liên tục nhưng càng xoa càng khó chịu, đôi mắt ngày càng đau đớn mãnh liệt.

“Đại bạch, còn đứng ngây ra đó làm gì! Chạy mau!”

Tiếng hét của Nghiêm Hạ khiến Chris sực tỉnh từ trạng thái nghẹn họng nhìn trân trối. Anh bay nhanh đến phía sau lưng con sư tử vàng đang còn ngơ ngác vì sự xuất hiện đột ngột của Nghiêm Hạ.

Không chần chừ, Chris xoay người ngậm chặt chiếc ba lô trên lưng Nghiêm Hạ, rồi ngậm luôn cả người lẫn ba lô trong miệng, chạy thật nhanh.

Đến khi đến nơi an toàn, Chris đã kiệt sức. Anh thả Nghiêm Hạ và sư tử vàng xuống rồi quỳ sụp xuống đất, không thể nhúc nhích.

Nghiêm Hạ hoảng sợ chạy đến bên Chris, cẩn thận kiểm tra một lượt, xác nhận Chris chỉ là kiệt sức chứ không có vết thương chí mạng nào thì mới yên tâm.

Nghiêm Hạ nhanh chóng lấy thuốc kháng viêm ra cho Chris uống, rồi quen tay quen chân, cậu bắt đầu xử lý những vết thương lớn nhỏ trên người Đại Bạch.

Kể cả sư tử vàng được Đại Bạch mang về cậu cũng cho nó uống 2 viên thuốc kháng viêm, rửa sạch vết thương, sau đó chẳng muốn để ý đến.

Dù sao những vết thương này có bôi thuốc hay không thì cũng sẽ lành, chỉ là chậm hơn một chút thôi. Mà Đại Bạch nhà mình thường xuyên bị thương quá, thuốc sát trùng và cầm máu sắp hết rồi, phải tiết kiệm!

Sư tử vàng: …

*

Chris và sư tử vàng được Nghiêm Hạ chăm sóc chu đáo mấy ngày, sức khỏe dần hồi phục.

Sư tử vàng ngày càng ăn ngon miệng, có vẻ như rất hài lòng với thức ăn mà Nghiêm Hạ chuẩn bị. Nghiêm Hạ cảm thấy dường như sư tử đang béo ra một vòng.

Mỗi sáng, Đại Bạch đều đi săn. Vì tốc độ hồi phục của Chris tốt hơn nhiều so với sư tử vàng nên việc săn mồi giờ đây thuộc về anh.

Còn sư tử vàng thì ở lại trại để dưỡng thương và bảo vệ Nghiêm Hạ.

Khi Nghiêm Hạ hái được những cây nấm tươi ngon từ trong rừng và vui vẻ chạy về lều, cậu giật mình khi thấy một người đàn ông tóc vàng cao lớn, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ từ thắt lưng trở lên đang ngồi cạnh lều của mình.

Đây là người sống đầu tiên mà cậu nhìn thấy từ khi đến đây!

Nghiêm Hạ cố gắng kìm nén sự kích động, trong lòng thầm trách sư tử vàng chỉ biết ăn, lúc cần thì chẳng thấy đâu.

Cậu lặng lẽ tính toán xem có thể sắp đến thời gian Đại Bạch trở về rồi mới tiến lại gần, cảnh giác đặt tay lên cán dao bên hông, từ từ tiếp cận...