"Không, ta chỉ đến lấy muối, cũng không có ý định quay lại bộ lạc."
Chris bình tĩnh nói sự thật, không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.
“Cái gì? Ngươi biết mình đang nói gì không? Ngươi là người thừa kế của bộ lạc!”
Thú nhân tóc vàng không thể tin được trừng lớn hai mắt, cảm xúc kích động.
Theo lý mà nói, nếu người thừa kế không có mệnh hệ gì, Chris nên quay về bộ lạc và đảm nhận trách nhiệm của mình.
“Ngươi đang phản bội bộ lạc!”
“Ta chỉ muốn đến lấy muối.”
Chris nhíu nhíu mày, lặp lại lần nữa, cũng không muốn giải thích thêm.
“Ngươi là bạn, hay thù?”
Thú nhân tóc vàng có một chút do dự, há miệng thở dốc, đang chuẩn bị nói tiếp cái gì đó thì đột ngột một giọng nói lạnh lẽo mang theo tia trào phúng vang lên…
“Nếu không muốn quay về bộ lạc, thì cũng không phải là người của bộ lạc, còn tư cách gì mà thừa kế nữa chứ.
Muốn lấy muối của bộ lạc Hắc Nham, ngươi phải chứng minh được mình có khả năng hay không.
Tự ý lấy muối là tội chết!”
Ngay lập tức, một thú nhân cao lớn tóc đen cùng vài thú nhân đã hóa hình bao vây lấy Chris.
Bộ lông bọn họ không giống nhau, chủng loại cũng khác, nhưng trong mắt đều tỏa ra vẻ hung ác, người nằm sát xuống, gầm gừ đe dọa, chỉ chờ thú nhân tóc đen ra lệnh là có thể nào lên xé Chris thành từng mảnh nhỏ.
“Tanto, ngươi định làm gì?”
Thú nhân tóc vàng không chút che dấu tiến về bảo hộ Chris. Quát lớn:
“Chris là người thừa kế của bộ lạc, hắn cũng không bị tộc trưởng gạch tên, đây gọi là mưu sát.”
“Bớt nói nhảm, hắn đã không còn tư cách là người thừa kế nữa. Nếu không muốn quay về bộ lạc mà còn muốn trộm muối thì phải chết.”
Lần trước, hắn ta đã bày ra một cái bẫy rất tinh vi để bắt Chris khi anh đi săn, nhưng cuối cùng Chris lại may mắn thoát được.
Nếu không phải lần này lại đυ.ng độ Chris ở đây, thì hắn ta chắc chắn sẽ không để yên cho Chris. Dù thế nào đi nữa, lần này hắn nhất định phải gϊếŧ chết Chris.
Tanto hét lớn, hắn hóa hình, lao tới tấn công Chris.
Chris nghiêng người tránh đi, nhanh chóng biến thành một con sư hổ trắng, lao vào đánh nhau với Tanto.
Cùng lúc đó, thú tóc vàng cũng biến thành một con sư tử lao vào hỗn chiến với những thú nhân khác, lúc này khói bụi mịt mù, tràn ngập sát khí.
*
Khi ánh mặt trời rạng rỡ chiếu khắp lục địa, trận chiến cũng dần đi đến hồi kết.
Thân thể sư tử vàng đầy thương tích và máu me, đã không còn sức chiến đấu, nằm dựa vào một bên, thở hổn hển, ánh mắt dõi theo Tanto và Chris.
Xung quanh nó, những xác thú nhân khác nằm ngổn ngang.
Một số đã chết hẳn, số khác thì đang hấp hối. Tanto, dựa vào những con thú nhân để làm lá chắn, che giấu thực lực, liên tục đánh lén Chris. Hắn vẫn còn khá nhiều sức lực và tinh thần sảng khoái.
Toàn thân Chris nhuộm đỏ máu.
Dù có kỹ năng chiến đấu cao hơn Tanto nhưng việc phải đối phó cùng lúc với nhiều thú nhân và cả những đòn đánh lén của Tanto đã khiến anh bị thương nặng. Miệng vết thương không ngừng chảy máu, màu lông trắng vốn tinh khiết giờ đây đã nhuộm đỏ, nhưng ánh mắt của Chris vẫn đầy kiêu hãnh và thách thức.
Anh nhìn xuống Tanto như thể đối phương chỉ là một con kiến.
Chris khí thế bừng bừng khiến Tanto cảm thấy lo sợ vô cớ. Hắn hạ thấp người, gầm lên một tiếng dữ tợn rồi lao thẳng vào cổ Chris.
Nhưng Chris đã sớm đoán được ý đồ của hắn, nhanh nhẹn né tránh cú tấn công và đáp trả bằng một cú đá mạnh vào chân đối phương.
Tanto phản ứng cực nhanh, rút chân lại kịp lúc. Dù bị Chris cắn rách một vệt dài trên chân, máu chảy đầm đìa nhưng lại không quá sâu, hắn vẫn có thể đứng vững.
Cả hai đều mải mê giao chiến mà không hề hay biết Nghiêm Hạ đang ẩn nấp trong bụi cỏ gần đó.