Sau Khi Tiếng Lòng Bị Bại Lộ, Công Chúa Thật Được Cả Thiên Hạ Sủng Ái

Chương 28

Ai lại thèm hạ độc Thẩm Thanh Đường chứ?

Hừ, quả nhiên phụ hoàng không còn yêu thương nàng ta như trước nữa.

Mắt Thẩm Mục Tâm dán chặt vào trang sách trên bàn. Không được, nàng ta nhất định phải tìm cách khiến phụ hoàng và mẫu hậu tiếp tục chán ghét Thẩm Thanh Đường.

Thẩm Mục Tâm tự tin ngẩng đầu. Cho dù Thẩm Thanh Đường đến lớp thì có sao chứ? Nàng chẳng qua chỉ đang làm bộ làm tịch mà thôi, dù sao cũng sẽ không học được gì.

Lục Cửu An cũng có cùng một nỗi lo lắng.

Hắn ân cần nói: “Tứ công chúa, nếu người có chỗ nào không hiểu, vi thần, vi thần có thể giúp người.”

Bây giờ Lục Cửu An cảm thấy thực ra Thẩm Thanh Đường cũng rất đáng thương.

Nàng bị ôm nhầm từ nhỏ, sống kiếp ăn xin suốt bao năm trời. Sau khi trở về hoàng cung, cuộc sống cũng chẳng dễ dàng gì. Càng tiếp xúc với nàng, Lục Cửu An càng cảm thấy những lời đồn về Tứ công chúa đều là giả.

Lúc vào cửa, ánh mắt chán ghét của mọi người đối với Thẩm Thanh Đường ngay cả Lục Cửu An cũng cảm nhận được.

Thẩm Thanh Đường mỉm cười tinh nghịch, chớp mắt với Lục Cửu An: “Được thôi.”

[Nói thật, ngươi cũng khá tốt đấy. Nếu cứ thế này, ta cũng không nỡ nhìn ngươi chết nữa. Có nên nghĩ cách giúp ngươi thoát khỏi kết cục bi thảm không đây...]

Lòng Lục Cửu An bỗng chốc ấm áp, con người Tứ công chúa thực sự rất tốt.

Thẩm Quân Lâm và Thẩm Thừa Vũ nghe thấy lời này, trong lòng giật mình. Lục Cửu An sẽ chết? Đây là chuyện gì?

Lục Cửu An là nhân tài hiếm có của Phượng Ngâm Quốc, hắn tuyệt đối không thể chết được.

Thẩm Thanh Đường và Lục Cửu An nhận một cuốn sách mới từ Đỗ Nguyên.

“Tứ công chúa, người có cần vi thần dạy nhận mặt chữ không?”

Lục Cửu An nghĩ rằng bên cạnh Thẩm Thanh Đường ngay cả một cung nữ hay thị vệ cũng không có, bình thường lại không đến lớp, chắc chắn không biết đọc những chữ này.

Bảo vệ kẻ yếu là bản năng của hắn, và trong mắt Lục Cửu An, Thẩm Thanh Đường chính là một cô gái nhỏ đáng thương, đang sống trong hoàn cảnh khó khăn.

"Được thôi, cảm ơn Lục tướng quân." Thẩm Thanh Đường vui vẻ chấp nhận. "Đợi sau khi tan học ngươi hãy dạy ta, bây giờ cứ nghe thầy giảng bài trước đã."

"Tứ công chúa, người nghe có hiểu không?" Lục Cửu An lo lắng hỏi.

"Yên tâm, bổn công chúa thông minh lắm." Khóe môi Thẩm Thanh Đường hơi nhếch lên, việc học đối với nàng chẳng phải chuyện khó khăn gì.

Trong lúc giảng bài, Đỗ Nguyên thỉnh thoảng sẽ đặt câu hỏi cho bọn họ.

"Về phần ta vừa giảng, các trò có chỗ nào chưa hiểu không?"

Thẩm Mục Tâm lắc đầu: "Thầy giảng rất cặn kẽ, chúng ta đều có thể hiểu được."

"Chỉ là..." Nàng ta quay đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Đường.

Thẩm Mục Tâm ân cần hỏi: “Không biết Thanh Đường muội muội có nghe hiểu không? Dù sao muội cũng đã rất lâu không đến lớp rồi.”