Thẩm Thanh Đường đã lâu không đến lớp, Đỗ Nguyên cũng lười quản nàng. Bây giờ Thẩm Thanh Đường muốn tiếp tục học, ông ta cũng không có lý do gì để ngăn cản, chỉ cần nàng không gây rối trong giờ học là được.
Thẩm Quân Lâm ngồi ở hàng ghế đầu bên phải, phía sau hắn ta chính là Thẩm Thừa Vũ.
Đối với hành động của Thẩm Thanh Đường, cả hai người đều vô cùng kinh ngạc.
“Hoàng huynh, huynh có thấy không? Thẩm Thanh Đường vậy mà lại đến lớp!”
Thẩm Quân Lâm hạ giọng đáp: “Ta thấy rồi, Thanh Đường chịu đến lớp là một chuyện tốt.”
Thẩm Thừa Vũ khinh thường nói: “Không phải chứ, muội ấy nghe có hiểu không? Ta thấy muội ấy chỉ đến đây làm màu thôi.”
“Đúng rồi, hoàng huynh, tên Lục Cửu An đó sao lại ở cùng với Thẩm Thanh Đường vậy?” Thẩm Thừa Vũ nghi hoặc hỏi.
“Nghe nói phụ hoàng lo lắng muội ấy cũng bị hạ độc, nên đã phái Lục tướng quân bảo vệ muội ấy.” Thẩm Quân Lâm khẽ giải thích.
“Cái gì? Rốt cuộc phụ hoàng đang nghĩ gì vậy? Bảo vệ muội ấy làm gì? Phòng bị muội ấy đúng hơn.”
Thẩm Thừa Vũ nhẹ nhàng vỗ lên bàn, vẻ mặt đầy bất mãn: “Huynh nhìn xem, Tâm Nhi muội muội bị thương nặng thế nào, cơ thể còn chưa hồi phục đã đến lớp rồi, thật chăm chỉ biết bao. Phụ hoàng không nghĩ cách bảo vệ Tâm Nhi muội muội, lại còn đối xử tốt với Thẩm Thanh Đường như thế, thật thiên vị.”
Thẩm Quân Lâm nhìn về phía Thẩm Thanh Đường, ánh mắt thoáng lóe lên: “Phụ hoàng làm vậy ắt có lý do của người, Thừa Vũ, không được bàn luận phụ hoàng ở sau lưng.”
“Vâng vâng vâng, hoàng huynh, ta biết rồi.” Thẩm Thừa Vũ bất đắc dĩ đáp. Hắn ta thấy hoàng huynh mình chỗ nào cũng tốt, chỉ là quá mức cứng nhắc.
Thẩm Thừa Vũ đứng dậy, tiến đến bên cạnh Thẩm Mục Tâm, ánh mắt đầy quan tâm: “Tâm Nhi, muội còn chịu đựng được không? Nếu cảm thấy khó chịu thì về nghỉ ngơi đi, đừng lo lắng bài học hôm nay.”
Thẩm Mục Tâm mỉm cười ngọt ngào với Thẩm Thừa Vũ: “Nhị hoàng huynh, muội không sao, muội vẫn chịu được.”
Hôm qua, sau khi cảm nhận được sự thay đổi của phụ hoàng và mẫu hậu đối với mình, trong lòng Thẩm Mục Tâm vô cùng lo lắng. Nàng ta sợ mất đi sự sủng ái của bọn họ, vì vậy hôm nay dù thế nào cũng phải đến lớp.
Thẩm Mục Tâm vốn rất thích dùng khổ nhục kế, chiêu này chưa từng thất bại.
Thẩm Mục Tâm lén quay đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Đường và Lục Cửu An, trong lòng tràn đầy ghen tị.
Lục Cửu An là thống lĩnh cấm vệ quân, dung mạo xuất chúng, pháp lực cao cường. Phụ hoàng ngoài mặt nói rằng thương nàng ta nhất, vậy mà sau lưng lại phái Lục Cửu An đi bảo vệ Thẩm Thanh Đường.
Một kẻ vô dụng, đầu óc trống rỗng, chẳng có chút giá trị nào đó mà cũng cần được bảo vệ sao?