Ta Thực Sự Không Muốn Diễn

Chương 5

"Tô phu nhân."

Thiếu Tư Quân áp sát, hơi thở lạnh lẽo đè nặng xuống, hắn bóp cằm A Man, buộc cậu phải ngẩng đầu lên, khi bốn mắt chạm nhau, A Man nhìn thấy rõ sự âm u ác ý trong mắt hắn.

Cậu có thể cảm nhận được sự thích thú ẩn dưới vẻ xa lạ, dù trước đây giữa họ từng có chuyện gì, thì bây giờ, vị Sở vương điện hạ trước mặt này thực sự đã không còn nhớ gì nữa.

"Ngươi đang thất thần."

Sau mấy tháng ngắn ngủi nhưng dài đằng đẵng chung sống, A Man ít nhiều đã nắm được tính khí của Thiếu Tư Quân.

Người này lúc nào cũng mang theo nụ cười.

Hắn cười lên rất đẹp, có chút mềm mại của tuổi trẻ, khiến những đường nét quá sắc bén trên gương mặt trở nên dịu dàng hơn. Đôi lúc hắn còn thích làm nũng, giống như một con thú xinh đẹp lười biếng, ngoan ngoãn phơi bày bụng mình.

Lúc đó, A Man luôn cảm thấy hắn cần được bảo vệ, trong lòng cũng dâng lên chút thương xót. Nhưng bây giờ nghĩ lại, ký ức trước kia có lẽ chỉ là ảo ảnh, thậm chí còn chẳng thể gọi là ngụy trang, hoặc đơn giản hơn nữa là một khả năng bẩm sinh của Thiếu Tư Quân. Hắn đúng là thích cười, nhưng trong nháy mắt, nụ cười đó có thể hóa thành sự hung tàn tàn nhẫn, không chút lưu tình đánh gục con mồi đã mất cảnh giác.

"..Ta lo cho mạng mình, sợ tương lai mịt mờ." A Man nuốt xuống mọi suy nghĩ trong lòng, bình tĩnh nói: "Vậy nên khi đại vương hỏi ta, dù biết ngài hành động lỗ mãng, ta phải làm gì... đương nhiên là không làm gì cả."

Cậu bất lực bật cười.

"Như vậy, chí ít có thể giữ được mạng sống."

Nghe xong, Thiếu Tư Quân nhướng mày, nhưng không hề tức giận.

So với lời lẽ hoa mỹ, hắn lại thích nghe sự thật hơn, còn hậu quả thế nào thì khó nói, nhưng dù sao cũng an toàn hơn lời dối trá.

Đến khi trong xe khôi phục sự yên tĩnh, A Man mới thở dài trong lòng. Đừng nói là Thiếu Tư Quân mất trí nhớ, ngay cả khi hắn khôi phục ký ức, A Man cũng có thể cảm nhận được vị đắng cay trào dâng.

Nếu Thiếu Tư Quân biết được thân phận thật của cậu, e là hắn sẽ chặt đầu cậu ngay lập tức.

Dù sao, giữa họ còn có mối thù không đội trời chung.

Một năm trước, triều đình từng chấn động bởi một sự kiện lớn.

Khi đó là đại thọ sáu mươi tuổi của Thái hậu, các hoàng thân quốc thích từ khắp nơi đổ về chúc thọ. Sau tiệc mừng, trên đường trở về đất phong, Sở vương bị phục kích.

Mà khi ấy, A Man cũng nhận lệnh tới đường Lan Nam, tham gia vào vụ ám sát Sở vương.

Trong lúc hỗn loạn, không ai biết Sở vương đã đi đâu, cũng không ai tìm được tung tích của hắn. Cuộc ám sát thất bại, Lâu chủ giận dữ, trút cơn giận lên những tử sĩ tham gia, trong đó có A Man. Cậu bị đánh một trăm roi, trọng thương suýt chết.

Sau đó, khi còn chưa kịp dưỡng thương tốt, cấp trên lại giao nhiệm vụ mới. Nhờ đó mà cậu mới gặp được Thiếu Tư Quân ở quận Ninh Lan.

Thiếu Tư Quân chính là Sở vương.

Sở vương là cái gai trong mắt Lâu chủ.

Mà A Man từng tham gia ám sát hắn.

Trong khoảnh khắc đó, A Man không kìm được mà rùng mình, cậu cảm thấy tính mạng của mình đang ngàn cân treo sợi tóc.

Thân phận này, tuyệt đối không thể bị bại lộ!