Dòng máu từ vết cắn mạnh mẽ truyền qua răng nanh, chạy khắp cơ thể bao phủ lên tất cả dây thần kinh của người đàn ông.
Người đàn ông thật không ngờ thiếu nữ xinh đẹp nhưng khuôn mặt nhợt nhạt, cả cơ thể buông thỏng mặc người bài bố lại có dòng máu thuần khiết đến thế. Thưởng thức trực tiếp từ động mạch cổ của thiếu nữ, hắn mới cảm nhận được hết sự ngọt ngào mà dòng máu ấy mang lại.
Dòng máu như làn nước nóng hổi quấn siết đầu lưỡi của người đàn ông, chảy xuống cuống họng, nóng ấm đến bỏng rát.
Hắn biết đây là dòng máu của thiếu nữ đồng trinh nhưng đây lại là dòng máu tinh khiết nhất mà hắn được thưởng thức.
Cơ thể người đàn ông bất giác rúng động. Hắn bị phong ấn dưới đáy vực sâu này đã hơn trăm năm. Nay vừa được máu của thiếu nữ hồi sinh, cơ thể dường như ý thức được sự liên kết của bản thân với máu của cô gái.
Có cái gì đó trong tiềm thức bị chôn vùi trăm năm nay đã thôi thúc hắn phải nuốt sạch máu của người thiếu nữ này nếu không muốn lần nữa bị cắm cọc chôn vùi dưới nơi tăm tối.
Vì thế hắn tham lam nuốt lấy nuốt để máu của cô gái.
Cơ thể Thuỳ Trâm lại không vì bị rút máu mà khô quắp héo úa. Cơ thể thiếu nữ xinh đẹp ấy lại tựa như một sự gắn kết sinh mệnh mới.
Thùy Trâm cảm nhận được da thịt nơi bị cọc gỗ đâm xuyên tạo thành lỗ hỏng lớn nay không ngừng tái tạo một cách hoàn mỹ trên cơ thể mình. Chúng như những tơ nhện không ngừng sinh sôi đan kết bù đắp cho lỗ hổng da thịt bị thiếu hụt của cô.
“Hệ thống rốt cuộc ta bị làm sao thế này?”
Bên ngoài ánh mắt Thùy Trâm gần như vô hồn, cảm giác dây thần kinh bị tê liệt, cô không thể vùng vẫy không thể phản kháng khi bị người đàn ông đang muốn hút cạn sinh mệnh mình. Đại não như đạt được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt nhất khiến cơ thể cô run rẩy theo từng cái mυ'ŧ của người đàn ông trên cần cổ nhỏ bé của mình.
[Chủ nhân… có thể cô đã bị nhiễm độc cương thi.]
Hệ thống rụt rè nói, nó vừa cập nhật xong nội dung cốt truyện. Nữ chính sau khi bị nhiễm độc cương thi không những không chết, lại có thể sống như người bình thường dưới ánh mặt trời, còn có thêm khả năng tái sinh. Nhờ thiết lập đặc biệt đó mà cô ta mới bị các thế lực khác truy đuổi, nam chính cũng vì bảo vệ cô mà trải qua vô vàn hiểm nguy.
[Xem ra lần này năng lực của nữ chính đã bị cô lấy mất, trong cái rủi có cái may. Ít nhất chúng ta sẽ không mất điểm tái tạo cơ thể khi bị thương.]
Thỏ nhỏ đã học được cách khôn khéo, vừa đấm vừa xoa, nó sợ tin tức quá chấn động khiến cô không tiếp thu nổi rằng giờ mình đã là một cương thi.
Trong vực sâu u tối, trong mộ phần lạnh giá, giọng thiếu nữ yếu ớt vang lên:
“Chủ nhân… máu của ta xin dâng hiến cho người.”
Người đàn ông vốn đang đắm chìm trong khoái lạc của máu thì bị bàn tay trắng nõn mềm mại của cô gái run rẩy bấu chặt lấy vai mình. Sau đó đôi bàn tay gầy yếu như dùng hết sức mình mà siết lấy hắn rướn người lên. Thiếu nữ tựa như dâng hiến cổ mình gần hơn vào khoang miệng của người đàn ông, không ngừng bấu víu lấy cơ hội sống mong manh cuối cùng của mình.
Cơ thể người đàn ông vốn lạnh lẽo bất ngờ bị cơ thể nhỏ bé áp sát sưởi ấm, hắn cảm thấy cơ thể sắp bị thiêu đốt, lửa dục bị chôn vùi trăm năm vô tình bị thiếu nữ châm ngòi, đốt đến hơi thở của hắn cũng trở nên nặng nề nóng bỏng.
Hơi thở người đàn ông trở nên nặng nề, hắn ta nghi hoặc buông cần cổ cô gái nhỏ ra.
Trên miệng hắn vẫn còn đọng lại giọt máu tươi từ da thịt cô để lại. Trên cần cổ trắng trẻo là hai dấu vết tròn không ngừng kết tơ, da thịt thiếu nữ nhanh chóng lành lặn, vết cắn biến mất tựa như không để lại chút vết tích nào.
Móng tay sắt nhọn kéo một đường thẳng tắp trước ngực thiếu nữ.
XOẸT!!!
Áo cưới đỏ rực bị xé toang thành những mảnh vụn nhỏ bay phất phới quanh cô. Hình ảnh ấy tựa như pháo hoa rực rỡ chào mừng tân nương xuất giá, tựa như tân nương nghênh đón trượng phu của mình.
Người đàn ông đưa tay chậm rãi vuốt ve nơi da thịt không ngừng tái sinh trước ngực cô, chẳng mấy chốc vết lõm đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại da thịt trắng nõn nà như vừa được tái sinh.
"A~"
Thiếu nữ được vuốt ve cảm thấy thật ngượng ngùng. Cô rụt rè co vai, hai mắt ướŧ áŧ đầy kinh ngạc và sợ hãi.
Những cảm xúc phức tạp đan xen nhau đi theo từng cái vuốt ve nhẹ nhàng của người đàn ông. Cho đến khi cô cảm nhận được vật cứng rắn chạm vào nơi tư mật, thì cơ thể đã bị đẩy ngã xuống mặt đất đầy máu của chính mình. Máu thấm xuống đất đã bắt đầu khô chỉ còn múi tanh nồng ẩm thấp của vực sâu.
Ngón tay người đàn ông đưa đẩy xoa nhẹ eo thon khiến cô run rẩy, cô nhắm chặt mắt đầy sợ hãi mà lắp bắp van xin:
"Cương... thi vương... xin ngài đừng..."
“Thiếu nữ, chẳng phải cô vật tế tự nguyện dâng hiến sinh mạng của mình cho ta sao?”
Trong đáy vực sâu, giọng người đàn ông vang lên. Âm thanh mị hoặc như câu dẫn thiếu nữ sa vào chiếc lưới phủ đầy máu và gai nhọn do hắn bày bố.
Người đàn ông nhìn cô gái nhỏ vừa bị mình hút máu, nhưng khuôn mặt tái nhợt lại dần trở nên hồng hào như vừa trải qua một cơn kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt.
Cô gái nghe hắn nói thì chậm rãi mở đôi mắt ướŧ áŧ nhìn hắn. Người đàn ông nhìn bóng hình mình phản chiếu trong đôi mắt trong veo ấy, nơi đó tràn ngập sự kinh ngạc hoảng loạn.
"Không... tôi không phải..."