Thiên Đại Lan đang thay đồ trong phòng thử đồ, mà ở bên ngoài, Lương Uyển Nhân còn đang tức giận với Diệp Hi Kinh.
"Năm ngoái cậu không nói một lời mà chạy đến Thâm Quyến, khiến cả nhà đều phải lo lắng cho cậu." Lương Uyển Nhân bực bội nói: “Sau khi trở về thì lại nói là có bạn gái bên đó, chú Diệp đã không nói gì thì chớ, lại còn vui mừng thay cho cậu nữa, nhưng cậu thì sao nào? Lại tìm một đứa vừa tốt nghiệp cấp hai đã đi nhà máy làm công nhân!"
"Lương Uyển Nhân!" Diệp Hi Kinh cũng không vui: “Cậu đừng có nói nặng lời như vậy được không? Đại Lan không học cấp ba là vì điều kiện nhà em ấy khó khăn."
"Dĩ nhiên là điều kiện gia đình khó khăn thì cũng chẳng còn cách nào, nhưng mà lại còn vừa mất dạy vừa bất lịch sự nữa. Cậu xem nó đi, có khách gì phường lưu manh không." Lương Uyển Nhân nói thẳng: "Diệp Hi Kinh, cho dù cậu tỏ tình với chị họ tôi rồi bị từ chối, thì cũng không sa sút đến mức này chứ? Cậu thật sự muốn mang nó về ra mắt người trong nhà à?”
"Bất lịch sự?" Diệp Hi Kinh cười: “Là ai bất lịch sự trước? Nhiều năm như vậy, cậu cho rằng tôi còn không biết cái tính của cậu sao, đại tiểu thư?"
Lương Uyển Nhân liếc xéo hắn: "Cậu đã biết tính tôi rồi mà còn gọi tôi tới?"
"Biết cậu nên mới gọi cậu tới, tối nay tôi sẽ dẫn Đại Lan đến gặp anh trai tôi. Cậu biết anh trai tôi rồi đấy, bây giờ anh tôi điểm danh muốn gặp cô ấy" Diệp Hi Kinh nói: “Còn không phải là vì tôi muốn cô ấy để lại ấn tượng tốt với gia đình tôi à? Trong số mấy đứa bạn thân của tôi, cậu là người thời thượng nhất, thời trang nhất còn gì. Ai bảo cô Lương của chúng ta là người mẫu nổi tiếng cơ chứ? Mấy chuyện kiểu này, tôi không làm phiền cậu thì còn có thể làm phiền ai đây?"
Lương Uyển Nhân nghe xong những lời này, trong lòng cũng thoải mái hơn hẳn, nhưng nhắc đến anh cả Diệp Tiển Nghiên, cô ta liền đổi giọng, nói: "Đúng là như vậy thật."
Cô ta bước vài bước rồi nói: "Diệp Hi Kinh."
"Gì?"
"Cậu làm chuyện này thật chẳng ra làm sao cả. Tôi có thể giúp cậu nói dối về bằng cấp và công việc của con bé kia, cũng có thể dựa theo lời cậu mà giúp cậu lấp liếʍ, nhưng tương lai thì sao? Cậu nghĩ người trong nhà cậu đều ngồi chơi không đấy à? Chỉ mỗi chuyện đêm nay giấu được anh trai cậu thôi là đã quá sức rồi!" Lương Uyển Nhân nói: “Đã biết chú sẽ không bao giờ đồng ý chuyện cậu với nó – chênh lệch quá lớn mà, thêm một thời gian nữa, cậu còn phải chuẩn bị học thạc sĩ, tương lai liệu hai người có còn chủ đề chung nào nữa không đây? Người ta chỉ là một con bé đến từ một thành phố nhỏ..."