Ửng Lên

Chương 3

Thiên Đại Lan biết "Kha Kha".

Khi Diệp Hi Kinh tỏ tình với cô, hắn có nhắc đến chuyện mình đã từng thích một chị gái, nhưng thật không may, chị gái đó lại chỉ thích anh trai hắn.

Hắn không nhắc gì thêm về "người chị mà mình yêu thầm" cả, cũng như Thiên Đại Lan không kể gì cho anh nghe về mười tám người đàn ông mà cô từng thích.

Chỉ là nụ hôn đầu tiên sau khi say rượu của họ, Diệp Hi Kinh vuốt ve má Thiên Đại Lan, rồi mơ hồ mà gọi một tiếng "Kha Kha".

Sau đó, Diệp Hi Kinh vừa mới có được nụ hôn đầu tiên cũng đã đồng thời có được “trải nghiệm lần đầu tiên bị tát thẳng vào mặt”.

Diệp Hi Kinh đứng giữa hai người, như thể không nghe thấy gì, chỉ giới thiệu: "Thiên Đại Lan, bạn gái tôi; Lương Uyển Nhân, bạn chơi thân từ nhỏ của anh."

Lương Uyển Nhân hỏi: "Đại Lan? Đại nào? Lan nào?"

"Đại trong Đại Tông." Thiên Đại Lan nói: "Lan trong hoa lan."

Cô cảm nhận được sự thù địch của Lương Uyển Nhân, nhưng hiện tại cô lại không chắc chắn về nguyên nhân của sự thù địch này.

"Ồ?" Lương Uyển Nhân nói: "Tên của cô còn ấn tượng hơn cả khuôn mặt của cô nữa."

"Đúng vậy." Thiên Đại Lan nói: “Tên của cô cũng uyển chuyển hơn bản thân cô nhiều."

Nói đến đây, cô quay đầu nhìn Diệp Hi Tinh: "Em không muốn mua quần áo nữa, Hi Tinh."

Diệp Hi Kinh đang còn bận nhắn tin cho Ngũ Kha, chẳng mấy để ý gì đến bên này, nghe thấy nhắc đến mình thì ngẩng đầu lên, mới nhìn thấy vẻ mặt tủi thân của Thiên Đại Lan.

"Ai lại chọc giận em Lan của chúng ta rồi?" Diệp Hi Kinh mỉm cười, bước tới, đặt bàn tay to của mình lên vai cô: "Sao em lại không muốn mua nữa?"

Lương Uyển Nhân phụt cười: "Em Lan? Diệp Hi Kinh, từ khi nào mà thẩm mỹ của cậu lại trở nên quê mùa thế này vậy?"

Diệp Hi Kinh trừng mắt nhìn cô ta: "Tổ tông à, cậu ít nói vài câu đi."

Nói xong, hắn hạ giọng, cười hỏi Thiên Đại Lan: "Em còn chưa vào cửa hàng mà đã nói không thích rồi? Quần áo ở đây không đẹp hả?"

"Quần áo thì đẹp thật…" Thiên Đại Lan nói thẳng: “Nhưng em cảm thấy không được lịch sự lắm."

"Lan à." Diệp Hi Kinh thở dài, bóp chặt bả vai Thiên Đại Lan: “Chỉ hai ngày thôi, vì anh... Được không?"

Thiên Đại Lan không nói gì, cô đi vào một cửa hàng gần nhất, chỉ vào một bộ quần áo mà nhân viên bán hàng đã chuẩn bị sẵn.

"Giúp tôi lấy một bộ cỡ S nhé." Thiên Đại Lan nói với cô ta: “Anh đẹp trai đi đằng sau tôi đã quẹt thẻ, giờ tôi sẽ đến phòng thử đồ để thay quần áo luôn. Nhờ cô lấy giúp tôi mấy bộ kiểu giống vậy – Mấy bộ này tôi đều lấy hết, ngoại trừ bộ trên người ma-nơ-canh kia."