Rồi Ta Sẽ Lại Yêu

Chương 42: Thứ hai đầu tuần

Cả đêm ở quán bar chỉ để chơi tù xì rồi uống đến ly này sang ly khác, Tú Nghiên giờ bất lực muốn gọi Giai Kỳ về nhưng bất thành. Minh Triết, Di Di, Tina cùng với nàng chơi từ sớm đến giờ, Tú Nghiên nhìn Minh Triết ra hiệu dừng lại vì Giai Kỳ đã say lắm rồi.

"Cô ơi hay mình nghỉ nha, hôm khác mình chơi nữa."

"Không, Tina chưa say mà nên tôi phải chơi tiếp."

Vì vài câu nói đùa chọc ghẹo nên làm thành một con người ghen tuông đến mức độ này, làm sao sánh được với người đã làm nhân viên ở đây.

"Này! Về thôi, cô say lắm rồi."

"Tôi chưa có say, em bênh cô ta à."

Tú Nghiên nhìn Tina rồi nói với chị.

"Chị ra ngoài thanh toán dùm em nha, thẻ của em đây."

Tina bỏ đi ra ngoài, Giai Kỳ không cho Tina đi nên níu lại.

"Cô đi đâu, ở đây uống với tôi tiếp đi."

Tina nhanh chóng chuồng lẹ để lại có chuyện không hay, thật sự thì Tina có thích Tú Nghiên thật nhưng vì hoàn cảnh như này nên chị đã dập tắt ý nghĩ và cất Tú Nghiên vào một góc mà thôi.

Giờ Giai Kỳ không chịu về, nên Minh Triết và Tú Nghiên dìu nàng ra xe. Nhận thẻ lại và ôm nàng một bên tay, còn tay còn lại để chạy xe chở nàng về nhà.

"May...!"

"Sao vậy?"

Tú Nghiên có chút giận dỗi vì nàng cố chấp, nhưng nghĩ lại vì nàng ghen vì nàng thương nên mới như vậy. Cuối cùng thì ải mỹ nhân đã thắng, Tú Nghiên không hề giận Giai Kỳ tí nào.

"Em có yêu Tina không?"

"Không có, có mỗi cô thôi thì làm gì yêu thêm ai nữa."

Say xỉn mà nhớ tên người ta, hỏi đủ thứ trên đời hết cơ. Đến nhà nàng, Tú Nghiên dìu nàng đến tận phòng, chăm sóc rồi thay đồ ngủ cho nàng. Bởi vì đã từng ân ái với nhau, nên bây giờ họ chẳng còn ngại điều gì hết.

"Cô đó, hết ghen thì không ai bằng mà. Giáo viên gì mà hung dữ quá đi."

Vừa lau người nàng vừa trách móc yêu với nàng, còn người này vẫn nằm ngủ không biết chuyện gì đang diễn ra nữa cơ.

Điện thoại Tú Nghiên reo lên, là Minh Triết gọi đến.

"Cậu với cô về nhà chưa?"

"Rồi, hai cậu về nhà chưa?"

"Mình vừa đến."

"Xin lỗi cậu nha, do mình tính ghẹo chơi ai dè cô ấy ghen thật."

"Không sao đâu, cậu nghỉ ngơi đi mai đi học lại rồi. À ngày mai cậu đi sớm sang nhà mình nói với anh hai lấy dùm mình đồng phục và balo giúp mình nha."

"Rồi đem sang nhà cô cho cậu đúng không?"

"Ừ, tập sách mình soạn sẵn rồi, chỉ việc lấy đem sang đây giúp mình."

Vì Giai Kỳ say đến không biết gì, nên Tú Nghiên không để nàng ở nhà một mình nên đã nhờ đến Minh Triết giúp đỡ.

Vừa dứt máy với Minh Triết liền gọi sang cho Kaine dặn dò ngày mai Minh Triết sẽ đến.

"May nè, em coi cũng hạn chế sang với cô ấy. Mẹ dạo này có chút nghi ngờ khi em ở ngoài hoài đấy."

"Em biết rồi, anh đừng quá lo. Mọi việc em sẽ chịu mà."

"Anh chỉ nhắc nhở vậy thôi, em coi sao cho được. Đừng để xảy ra rồi mới hối hận. Em biết tính mẹ mà."

"Dạ, thôi anh cứ ngủ đi rồi sáng mai Minh Triết sẽ qua lấy đồ dùm em ấy."

Kaine thì lúc nào cũng vậy, lo lắng sợ em gái mình xảy ra chuyện. Có thể anh sẽ giải quyết được mọi việc nhưng với bà Triệu có khi anh không thể nào giúp em mình được.

Tú Nghiên cũng lấy được một bộ đồ ngủ của nàng mà thay cho mình, vội vàng lấy ra nên có làm rơi tấm ảnh từ trong tủ của Giai Kỳ ra. Nhặt lên thấy được một người phụ nữ với một đứa trẻ tầm 6 7 tuổi, nhận ra nét đẹp lúc nhỏ của Giai Kỳ vẫn không hề thay đổi.

"Chắc cô ấy với mẹ của mình."

Nhưng trong tấm ảnh đó ẩn chứa nỗi đau của Giai Kỳ từ rất lâu, đã bị nàng dấu nhẹm đi vì sợ nỗi đau ấy sẽ trỗi dậy lần nữa.

Và rồi cũng đành thôi, lên giường ôm nàng vào lòng để chìm vào giấc ngủ. Trong vô thức, Giai Kỳ vẫn nhận ra người bên cạnh là Tú Nghiên nên an tâm và siết chặt em vào hơn rồi ngủ tiếp tục.

Đến buổi sáng của thứ hai đầu tuần, là ngày bắt đầu học lại sau khi được nghỉ qua kì thi giữa kỳ vừa rồi.

Tia nắng chiếu vào ngay mặt nàng khiến nàng giật mình mà dậy, nhưng vì hôm qua uống rượu quá nhiều nên hôm nay đầu nàng như muốn nổ tung ra vậy.

"Aaaa đầu mình đau quá!"

Quay sang Tú Nghiên, lay người em dậy.

"Nhóc ơi, dậy đi học muộn rồi."

Giọng nói ngọt ngào ấy đánh thức Tú Nghiên ngay lập tức, nhanh chóng ngồi dậy rồi đi vscn cho kịp giờ.

"Cô đỡ nhức đầu chưa, tí em mua thuốc cho cô nha."

"Thôi, em lo mà đi mua thuốc cho Tina đi kìa. Hôm qua cô ta cũng uống dữ lắm đó."

Bây giờ vẫn còn ghen thì hiểu dù hôm qua có say đến mức nào, hôm nay cũng sẽ y chang như vậy.

"Thôi mà, em còn chưa đυ.ng gì đến chị ta hết đó."

"Vậy sao? Hèn gì trước đó khoái đi bar lắm cơ."

"Thôi thôi, giờ đi dạy đi kìa. Em đi trước nhá, cô chạy xe được không hay em chở vợ đi nha."

"Để tôi tự đi cũng được, khỏe rồi."

Giận thì vẫn giận, nhưng thôi cứ đi riêng để đỡ bị soi mói và dòm ngó. Minh Triết cũng đem đồ đến cho Tú Nghiên, nhanh chóng chuẩn bị và chạy xe đi ngay.

"Vậy cô đi sau nhá! Giờ em đi trước đây."

Giai Kỳ giận vu vơ vậy thôi, chứ nhìn gương mặt xinh đẹp ấy cùng với mái tóc hồng kia cưng lắm làm sao nỡ giận cho được.

Rồi nàng cũng tranh thủ mà đến trường, vì tiết đầu là sinh hoạt lớp của giáo viên chủ nhiệm nên không đi muộn được. Gặp nhau vừa xong thì tí vào trường lại gặp tiếp, như vậy làm sao mà chán cho được chứ.