Kết thúc môn toán trong tốt đẹp, Tú Nghiên vẫn như khi sáng. Vội vàng chạy đến văn phòng của nàng, gương mặt làm được bài nên cứ tự tin như thế ấy. "Cô ơi."
Nàng mở cửa đi ra, nhìn gương mặt này là biết làm được rồi.
"Sao rồi, ổn đúng không?"
"Dạ đúng, làm được hết."
"Giỏi."
Nàng xoa đầu Tú Nghiên, nàng biết em ấy sẽ làm được mà nên kết quả chẳng có gì bất ngờ.
"Giờ cố gắng những môn còn lại cho xong, rồi mình đi chơi ha."
"Yeahhh! Em sẽ cố gắng."
Cả hai gặp chỉ để như thế mà thôi, rồi Tú Nghiên cũng tạm biệt nàng mà ra về. Biết vào mùa thi Giai Kỳ sẽ rất bận rộn, nên chẳng dám làm phiền nàng thêm.
"À nè! Đưa tay tôi xem nào."
Nàng gọi Tú Nghiên lại, xem vết thương đã như nào rồi. May mắn tay Tú Nghiên sắp lành rồi, nàng hôn nhẹ vào đôi tay ấy.
"Phần thưởng giành cho người cố gắng."
Rồi nàng đi vào bàn ngồi làm việc, còn Tú Nghiên ở đây như một bước lên mây vậy. Gương mặt ửng hồng lên rồi lon ton chạy ra đóng cửa cho nàng.
Giai Kỳ thấy con người đó vô cùng đáng yêu, tướng người cao ráo nhưng trông y hệt một đứa trẻ vậy.
"Khi yêu vô trông em ấy đáng yêu thật."
Rồi nàng tập trung làm việc, soạn bài thi và check xem đã đủ hay chưa.
Ở ngoài này, cả đám đã đậu xe trước cổng đợi mỗi Tú Nghiên ra thôi.
"Nè nè lấy xe hay lấy người mà cậu lâu vậy?"
"Kệ mình, về thôi."
"Sao về được, đi bar thôi."
Tú Nghiên lập tức từ chối đòi về ngay.
"Các cậu đi đi, mình về ôn bài mai thi. Thi xong rồi mình đi với các cậu."
"Đúng thật là có gái bỏ bạn mà."
Cả đám đứng trách móc Tú Nghiên, biết là do mình sai nên chẳng nói gì chỉ im lặng cười cho qua mà thôi. Nói thì nói vậy, nhưng cả đám vẫn cảm thấy Tú Nghiên tốt lên rất nhiều, nên chỉ trêu đùa vậy thôi.
Về nhà ôn tập và làm bài đủ thứ các môn còn lại, những ngày thi này hai người cũng rất ít gặp nhau.
Thi gói gọn vài ngày cũng đã kết thúc, vừa xong môn cuối cùng đã có điểm hai môn của ngày đầu tiên.
"Thông báo! Đã có điểm môn văn và toán, các em lên hệ thống kiểm tra. Nếu thắc mắc về điểm của mình, các bạn có thể liên hệ với giáo viên bộ môn toán."
Tiếng loa nói vang khắp trường khiến một lần nữa sân trường lại náo loạn lên, ai ai đều vào web của trường để check điểm của mình.
Tú Nghiên hồi hộp vào xem, tay có chút run lên vì sợ điểm chẳng cao.
"May! Điểm cậu sao rồi?"
"Mình chưa có can đảm xem nữa."
"Nhanh lên!"
Đợi web sáng màn hình và hiện điểm ra của Tú Nghiên, một con số 9 và một con số 10 khiến ai nấy đều bất ngờ.
"Cậu giỏi thật đó May!"
9 điểm là của môn văn, bài văn được viết mạch lạc và chỉnh chu đến độ ai cũng phải khen. Còn cái 10 kia là của môn toán, môn mà Tú Nghiên tin tưởng chắc chắn sẽ chẳng có sai sót gì ở đây cả.
"Mình...mình làm được rồi..."
"Yeahhhh!"
Tiếng la lên của Tú Nghiên khiến mọi người đổ dồn về em, nhưng rồi cũng thôi. Vì quá vui mừng nên Tú Nghiên nhào đến ôm cả đám bạn của mình.
"Cậu giỏi lắmmm"
Vừa kết thúc thi đã có điểm tốt như vậy, ngại gì không chủ động rủ nàng đi chơi cùng.
Chưa kịp gì hết thì đã có tiếng tin nhắn gửi đến.
"Nhóc con giỏi lắm, tối nay sang đón tôi ra bờ hồ đi."
Vì là giáo viên chủ nhiệm nên Giai Kỳ xem được điểm tất cả các học sinh của lớp mình, và đặc biệt nàng chỉ xem đúng điểm của Tú Nghiên mà thôi.
Di Di thấy Tú Nghiên đọc tin nhắn mà cười cười nên liền thấy được từ "tảng băng di động", nên nó đã trêu ghẹo ngay.
"Phải rồi, nhóc con này giỏi thật mà."
"Cái cậu này."
"Về thôi, tối nay mình bận rồi. Hẹn các cậu cuối tuần nha."
Tú Nghiên chưa đợi cả đám phản ứng thì đã chạy tít xuống nhà xe rồi phóng xe về nhà luôn.
----18h tại Triệu gia----
"Anh hai, em đi chơi nha. Tối không cần đợi cửa em, khi nào em về em mở."
"Được rồi đi đi, anh cũng xem điểm của nhóc rồi. Giỏi lắm!"
Vì học giỏi nên Kaine càng cưng Tú Nghiên hơn nữa, nên đồng ý cho đi ngay.
Chiếc xe được chạy đi với tốc độ vừa phải, trên xe đang cười một mình mãi thôi. Bên trong chiếc túi của Tú Nghiên có chứa một chiếc nhẫn được để trong hộp khá sang trọng. Là phiên bản giới hạn chỉ có duy nhất một chiếc đã được Tú Nghiên đặt làm sẵn vào mấy ngày trước.
Con gái của Triệu gia thì lúc nào cần gì cũng sẽ có ngay lập tức, vì Tú Nghiên biết là mình sẽ thành công bước vào cuộc đời Giai Kỳ nên mới đặt chiếc nhẫn này với mục đích ấy.
Vừa đến cổng nhà nàng liền ấn chuông cửa, Giai Kỳ bước ra với chiếc sơ mi được phối cùng với chân váy khá dễ thương trông rất năng động.
"Tôi ra rồi đây!"
"Em đến rồi!"
Miệng thì nói nhưng mắt lại dán vào người của Giai Kỳ, bị thu hút với những trang phục nàng đã phối. Thật sự khi nàng phối đồ thì chẳng gọi là xấu, nhìn rất bắt mắt và mê hoặc người nhìn.
"Này! Đi thôi, người tôi dính gì sao mà nhìn dữ vậy?"
"Dạ đi thôi."
Tú Nghiên cài nón bảo hiểm cho Giai Kỳ như mọi hôm, vì được cưng nên giờ khi ở với Tú Nghiên thì nàng không cần động tay làm gì nữa cả, đã quen với việc có Tú Nghiên rồi.
Trên đường đi, Tú Nghiên có hỏi Giai Kỳ.
"Cô có đói không?"
"Một chút!"
"Vậy đi ăn ha."
Tú Nghiên chở nàng đến một nơi decor đơn giản và trông rất ấm áp, nhìn nên thơ và dễ chịu.
"Em chọn quán lúc nào cũng không tệ cả."
Cả hai đi vào bên trong, nhân viên liền bước ra nhận ra Tú Nghiên nên dắt cả hai vào phòng vip.
"Mời hai vị vào đây ạ."
Được sắp xếp chỗ và hoàn tất việc gọi món, lúc này Tú Nghiên nhìn thẳng vào mắt Giai Kỳ. Đúng thật là bị cuốn hút bởi vẻ đẹp ngọt ngào ấy.
"Sang đây ngồi cùng tôi!"
Giai Kỳ chủ động đưa tay chỉ sang chỗ cạnh nàng để Tú Nghiên đi qua.
"Em ngồi cùng cô được sao?"
"Tại sao lại không chứ?"
"Vậy để em sang ngồi cùng cô, em có việc này muốn nói với cô luôn."
Vội vàng chỉnh chu lại quần áo, đi lon ton sang cùng với chiếc hộp nhỏ nhỏ trong tay.
"Món quà dành cho cô, cô có đồng ý làm bạn gái của em không?"
"Em chẳng dám hứa gì nhiều, em sẽ thực hiện bằng hành động. Chỉ mong cô đồng ý, mọi việc em sẽ lo hết cho cô."