Tiếng trống vang lên nên mạnh ai về chỗ người nấy ngồi ổn định, hôm nay hai tiết đầu là của cô Kiều Anh môn văn. Vừa vào lớp đã dặn dò lớp những bài sẽ thi giữa kì, căn dặn thật kĩ rồi bắt đầu sửa đề.
"Giờ đề này bạn nào sẽ lên bảng làm? Được cộng điểm nếu các bạn làm dàn ý hay và đầy đủ."
Do đề này trước đó cũng chưa ai làm trước ở nhà nên nói đến có thể không suy nghĩ ra được, nhưng Tú Nghiên lại giơ tay lên.
"Chà! Nay có vẻ tiến bộ nhỉ? Mời em."
Tú Nghiên đi lên, nhờ uống thuốc khi nảy nên giảm đau được một chút. Tay bị thương cầm cuốn sổ đã soạn trước làm trước ở nhà, bài tập môn nào cũng hoàn thành tốt cả.
"Tay em sao vậy?"
Cô Kiều Anh thấy tay em băng bó liền hỏi han một chút.
"Dạ do em bị tai nạn nên tay em như vậy?"
"Ráng chăm sóc để mau khỏe hơn nha!"
"Em cảm ơn."
Ai ai cũng mong Tú Nghiên chịu học thì đều nâng đỡ và giúp tận tình hết, vì nhan sắc của em cũng có thể đại diện trường đi thi những cuộc thi về nhan sắc, cùng với những trường khác.
Quay lại việc học ở lớp, dạo gần đây kiến thức được đưa vào đầu Tú Nghiên cũng khá dễ dàng. Nhanh chóng và hiểu ngắn gọn nhưng lại đầy đủ ý.
"Bạn làm như này đã quá cụ thể nhưng lại rất ngắn, các em có đồng ý để cô cho bạn luôn 10đ miệng được không?"
"Dạ có."
Ai nấy đều đồng thanh, vì em học được ai cũng mừng. Để đỡ mang tiếng tại sao lớp chọn lại lọt ra người như này, nên khi thấy sự thay đổi tích cực từ Tú Nghiên ai ai đều vui mừng cả.
Mọi tiết học đều trôi qua suôn sẻ, cả ngày hôm nay giáo viên nào dạy cũng đều hài lòng với Tú Nghiên. Nhanh chóng về văn phòng báo lại với Giai Kỳ tin vui này.
"Cô Giai Kỳ, đúng thật khen bao nhiêu là cho đủ."
"Chuyện gì vậy ạ?"
"Chuyện em hoa khôi ấy, cô giỏi thật. Rèn giũa như nào giờ học tốt môn của chúng tôi lắm."
"Em cũng không biết nữa, chắc do em ấy có động lực riêng á mà."
Được mọi người tới tấp khen như vậy Giai Kỳ cảm thấy vui vẻ, cụ thể hơn là sự tác động của này với Tú Nghiên đều có kết quả.
[Giữ lời hứa với mình thật.]
Rồi mọi người nói chuyện với nhau một lúc mới ra về, Giai Kỳ lúc này cũng tranh thủ đi ra bãi xe để về cùng Tú Nghiên.
"Xin lỗi em nha, tôi có nói chuyện với thầy cô một tí."
"Không sao, em đợi cô cả đời còn được thì ba việc này nhằm nhò gì."
Cả hai đang đứng nói chuyện, thầy Minh Kha đến lại gần với hai người. Nhưng chỉ nhìn mỗi Giai Kỳ.
"Thầy tìm tôi sao?"
"Đúng rồi, đến hỏi cô xem tối nay có rảnh không? Vừa hay tôi còn dư 2 vé xem phim, định đến rủ cô đi cùng rồi ăn uống luôn."
Nàng nhìn vào hai tấm vé sau đó nhìn về Tú Nghiên, lúc này có người lại ghen đến đỏ mặt rồi nhưng vì cảm thấy bản thân chưa có tư cách gì rõ ràng nên im lặng mà thôi.
Giai Kỳ lúc này mới từ chối thầy ấy một cách thẳng thắn nhưng không để mích lòng.
"Xin lỗi thầy! Tối nay tôi có hẹn dạy gia sư cho học trò rồi, thầy mời người khác đi cùng đi nha."
Rồi thầy ta buồn bã rời đi, vừa thấy khuất bóng thầy ấy Tú Nghiên liền nhìn sang nàng giả vờ nói mỉa mai người ta.
"Con người ta có người theo đuổi quá chừng ha, chả biết mình còn cơ hội hay không?"
"Nếu không còn thì đâu có được tôi chở."
Nàng phán lại câu như thế thôi làm cái tên này cứng họng nhưng miệng thì cứ cười suốt luôn cơ.
"Về thôi, còn chuẩn bị tôi sang chở đi tái khám. Về còn ôn bài nữa."
Giờ nàng như người mẹ thứ hai của Tú Nghiên vậy đó, trách nhiệm cứ nhắc nhở chở đi thay băng vết thương.
Hai người cứ như vậy mỗi ngày, việc chăm sóc này cũng kéo dài đến cuối tuần.
----Chủ nhật----
Ngày cuối tuần này Tú Nghiên không cần đi tái khám nữa, việc chăm sóc kĩ lưỡng và cứ tái khám thường xuyên nên vết thương đã lành rồi. Chỉ còn những miếng mài nhỏ, da bắt đầu liền lại với nhau.
Tú Nghiên thức dậy nhắn tin với nàng.
"Tay em lành rồi, với cả hôm nay em đi ôn bài để mai còn thi."
"Ừ em đi đi, tôi cũng có việc bận rồi."
Vì gần kì thi nên giáo viên ai nấy cũng bận hết, nên cuối tuần mà Giai Kỳ vẫn đến trường. Chuẩn bị việc gác thi và soạn đề cho cả lần một, hai.
Ở nhà, Tú Nghiên thức dậy ăn sáng healthy như mọi hôm. Từ khi có Giai Kỳ thì Tú Nghiên biết yêu bản thân hơn, vì nghe nàng nói phải lo được cho mình thì mới lo được cho người mình thương. Nên giờ biết sợ, chăm sóc tốt đến mức cả nhà ai cũng bất ngờ cả.
"Ngày mai con thi đúng không?"
"Dạ đúng rồi."
"Ngày mai ba mẹ cũng có việc đi công tác mất rồi, có gì thi tốt đi ba mua quà về cho con nha."
"Được luôn."
Tú Nghiên vui vẻ nói chuyện với ông Triệu, vừa ăn vừa luyên thuyên một lúc rồi mới lên phòng học bài.
Thi môn đầu tiên buổi sáng là văn, đến chiều là toán. Nên giờ Tú Nghiên ôn từ từ đến tối là vừa.
"May quá, mấy dạng văn này mình học mình biết hết rồi. Giờ chăm giải đề thôi."
Vừa nói xong, lôi đề mà nàng đã soạn trước cho mình đem ra ngồi miệt mài làm. Hiểu được những gì nàng dạy nên đã áp dụng vào rất nhanh.
"Yahhh! Mình hiểu được hết này, cô ấy dạy dễ hiểu thật. Chiến với kì thi giữa kì này thôi, để có được cô ấy."
Tự động viên mình rồi chăm chỉ học, bỏ công ra học có ngày có vợ là thật mà.