Cố Chiến trở về nhà cũ.
Trốn Tô Thiển.
Tô Thiển hỏi buổi tối anh mang cô đi đâu chơi, da đầu anh từng đợt tê dại, nói công ty rất bận, buổi tối phải tăng ca.
Sau đó, tan làm, anh liền trở về nhà cũ.
Anh đã sắp xếp thỏa đáng cho cuộc sống của Tô Thiển rồi, một ngày ba bữa đều ổn thoả, anh tính toán, thời gian sắp tới anh sẽ ở nhà cũ cho đến khi Tô Thiển sinh con.
Kiên quyết không tiếp xúc với Tô Thiển!
Khi anh trở về Vu Tĩnh vẫn rất ngạc nhiên, Cố Chiến luôn độc lập quả cảm, có suy nghĩ của mình, cuộc sống và sự nghiệp chưa bao giờ khiến bà nhọc lòng.
Mỗi cuối tuần Cố Chiến đều sẽ về nhà ăn cơm, có khi sẽ ngủ lại, có khi sẽ không.
Vu Tĩnh là người quan sát tinh tế, lúc này Cố Chiến trở về, trạng thái…… Có chút kỳ lạ!
Thật ra vẫn giống như bình thường, nhưng Vu Tĩnh là mẹ của Cố Chiến, cho nên biết Cố Chiến có chút lạ.
Cố Chiến trở về liền đi lên phòng mình.
Một lát sau, Vu Tĩnh liền bưng đĩa trái cây lên.
Cố Chiến đang ngồi trên sô pha chơi game, cảm thấy cửa mở ra, anh gọi một tiếng: “Mẹ.”
Trên mặt Vu Tĩnh nở nụ cười từ ái, đi tới bên cạnh anh, đặt đĩa trái cây xuống.
“Sao con không gọi điện báo trước đã trở về rồi?”
“Đột nhiên con muốn về nhà thì về thôi.”
“Vậy một mình con trở về, bạn gái con đâu?”
Một câu, khiến Cố Chiến nhíu chặt mày.
Vu Tĩnh lộ vẻ kinh ngạc, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Cố Chiến, ông cụ non này, làm việc nghiêm cẩn, tự đại kiêu ngạo, mắt cao hơn đầu, không thể phủ nhận ở các phương diện anh đều rất ưu tú.
Ưu tú đến mức, mặc kệ đối mặt với chuyện lớn gì cũng không thay đổi sắc mặt.
Khi nào thì một câu nói có thể làm anh nhíu mày?
Vu Tĩnh như đã khám phá ra một thế giới mới.
“Các con cãi nhau?”
Cố Chiến chỉ cần nghĩ đến Tô Thiển, liền muốn ngay lập tức vứt cô ra khỏi đầu.
Không muốn để ý đến cô!
Cố Chiến tiếp tục đặt toàn bộ tâm tư vào trò chơi, không trả lời Vu Tĩnh.
Vu Tĩnh kích động trong lòng nở hoa.
Bà đột nhiên có cảm giác “Con trai đã trưởng thành rồi”.
Cố Chiến luôn bày mưu lập kế thế nhưng lại “Vô lực”.
Rất mới lạ!
Vu Tĩnh cười một chút, vui vẻ nói: “Con gái, là phải dỗ dành, chỉ cần con dỗ dành một chút là được rồi, rất dễ dỗ.”
Cố Chiến vẫn nhíu chặt mặt.
“Không muốn dỗ, không dễ dỗ, cũng dỗ không được.”
Giây tiếp theo, mày Cố Chiến nhíu thành hình chữ “Xuyên”.
Ngữ khí của Cố Chiến, nếu là ba mẹ bình thường, khẳng định cảm thấy con trai mình chịu ủy khuất.
Nhưng Vu Tĩnh không nghĩ vậy.
Bởi vì từ nhỏ Cố Chiến đã ưu tú, mọi thứ đều nắm trong tay, cảm xúc của anh trước nay đều không có biến hóa, cuộc đời thuận buồm xuôi gió, hơn nữa mọi chuyện đều phát triển theo kế hoạch của anh.
Những điều này ở trong mắt những ba mẹ khác, chắc chắn sẽ cảm thấy rất vui mừng.
Nhưng trước nay Vu Tĩnh không cảm thấy như vậy.
Anh luôn suôn sẻ như vậy, mọi thứ đều được sắp xếp thỏa đáng, cuộc đời không có bất ngời, không có trở ngại, không có niềm vui, không có ràng buộc.
Như vậy không thể tính là một người có máu có thịt!
Nhiều nhất chỉ là một cỗ máy ưu tú.
Nhưng bây giờ khác rồi, anh thế nhưng có cảm xúc!
Hơn , anh trở về vào lúc này, rõ ràng có cảm giác …… Chạy trối chết!
Vu Tĩnh kích động muốn đốt pháo.
Nhưng lúc này, Tô Thiển lại gọi điện thoại tới nữa.
Nhìn điện thoại hiện hai chữ “Tô Thiển”, Cố Chiến trực tiếp thô lỗ lau mặt.
Sau đó lưu loát đứng dậy, ném điện thoại cho Vu Tĩnh, “Bụng con không thoải mái, mẹ giúp nghe đi.”
Vu Tĩnh không thể chờ để nghe điện thoại ngay!
Vì thế kích động nghe điện thoại của người có tên “Tô Thiển”.
Vừa kết nối điện thoại, đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói mềm mại: “Anh Cố Chiến , em thấy rất buồn chán, tối nay anh mang em ra ngoài chơi nhé?”
Vu Tĩnh kích động bịt kín miệng.
Nha! Thật ngọt ngào, thật ôn nhu, thật biết làm nũng!
“Anh Cố Chiến, anh đừng không để ý đến em! Nếu em sai ở đâu thì anh nói cho em biết, em sẽ sửa đổi! Em rất thích anh, thích anh không ngừng được, anh cũng phải thích em đó!”
“Anh Cố Chiến, chỉ một lúc không gặp anh em đã rất nhớ anh rồi, tối nay anh không trở về, một mình em ở trong căn biệt thự lớn như vậy, em không ở được! Em nhát gan lắm.”
“Anh Cố Chiến, sao anh không nói lời nào vậy?”
Vu Tĩnh cười tủm tỉm nghe giọng nói ngọt ngào từ đầu bên kia, nội tâm vui vẻ không thôi, nghĩ đến ảnh đại diện xinh đẹp hôm qua Cố Chiến đổi, cộng thêm giọng nói ngọt ngào này.
Cô con dâu tương lai này, 180 điểm!
Cao hơn điểm tổng 80 điểm.
“Anh Cố Chiến…… Anh.”
Vu Tĩnh điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, sau đó chậm rãi mở miệng: “Nó đang ở trong WC.”
Tô Thiển sửng sốt.
Điện thoại của Cố Chiến truyền đến một giọng nữ?
Chúa ơi!
Có bất ngờ!
Hơn nữa cô gái này rất ôn nhu, ôn nhu như đang tuyên chiến với cô !
Rất tốt, Cố Chiến nói phải tăng ca chính là trốn đến với ôn hương?
Vào thời khắc mấu chốt này, cần phải đối mặt trực diện!
Đối mặt với đối tượng ái muội của Cố Chiến, chẳng phải chỉ số chán ghét của Cố Chiến sẽ tăng vọt sao?
“Tôi nói cho cô biết, tôi là bạn gái của anh Cố Chiến, tôi đã mang thai con của anh Cố Chiến rồi. Cô có dám đưa địa chỉ của cô cho tôi không, tôi lập tức qua đó!”
Vu Tĩnh vui vẻ.
Nhanh chóng báo địa chỉ cho Tô Thiển.
Bên kia liền truyền đến thanh âm kiêu ngạo của Tô Thiển.
“Tôi lập tức đến đó!”
Sau đó Vu Tĩnh liền kích động cúp điện thoại.
Điện thoại cắt đứt, Cố Chiến từ trong WC đi ra, thấy Vu Tĩnh đầy mặt tươi cười, anh đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại.
“Mẹ……”
Vu Tĩnh cho Cố Chiến một nụ cười xán lạn.
“Con nghỉ ngơi đi, mẹ bảo phòng bếp chuẩn bị nhiều món ăn hơn, mẹ bận việc trước đây.”
Sau đó Vu Tĩnh kích động đi xuống lầu chuẩn bị.
Con dâu tương lai sắp tới rồi.
Vốn dĩ không tính gặp mặt nhanh như vậy, có khi kế hoạch không theo kịp biến hóa, là Tô Thiển tự mình muốn tới, bà cũng không ép cô.
Vu Tĩnh chạy nhanh xuống lầu bảo phòng bếp làm thêm cơm, bà lấy ra mấy nguyên liệu trân quý đem hầm gà, lấy hết đồ trang sức quý giá trong tủ ra nghiêm túc chọn lựa.
Con dâu lần đầu tiên tới cửa, phải tiếp đón chu đáo mới được.
Kim cương đá quý gì đó, bà hoàn toàn không coi trọng.
Những thứ đồ này không phù hợp với khí chất của con dâu tương lai.
Nửa giờ sau, Tô Thiển tới nơi.
Tiến vào tiểu khu, không thể không nói, người phụ nữ Cố Chiến nuôi thật sự lợi hại, biệt thự cô đang ở là biệt thự cao cấp, nhưng nơi cô đang đứng đây còn cao cấp hơn.
Đến số nhà 88, ấn chuông cửa.
Cô liền thấy một người phụ nữ xinh đẹp ôn nhu như nước nhanh chóng chạy tới, mở cửa.
Khi nhìn thấy Tô Thiển thì vẻ mặt kinh hỉ.
“Cháu chính là Tô Thiển đi!”
Người phụ nữ trước mắt bảo dưỡng rất tốt, quý khí mười phần, ôn nhu nhã nhặn lịch sự.
“Dì là……”
“Dì là mẹ của Cố Chiến, người vừa rồi nói chuyện điện thoại với cháu là dì.”
Cả người Tô Thiển giống như bị điện giật!
Muốn bỏ chạy!