Sau Khi Mang Thai Nhãi Con Của Cố Gia, Cô Trở Nên Hung Cuồng

Chương 13: Đưa cô đi kiểm tra thai sản

Mọi chuyện đã thành cái dạng này.

Cố Chiến cùng Tống Hằng tới tiệm cà phê đối diện trường học ngồi xuống nghỉ ngơi, nói một chút chuyện công việc, Ninh Tuyết vội vàng chạy tới.

“Cố Chiến, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Sắc mặt Cố Chiến lập tức âm trầm xuống.

Ninh Tuyết điên cuồng theo đuổi anh một tháng, anh ta cũng không có ấn tượng với Ninh Tuyết.

Nhưng chỉ một lát trong phòng học vừa rồi, anh đã nhớ kỹ Ninh Tuyết.

Giả mạo bạn gái anh đi tìm Tô Thiển mách lẻo, thiếu chút nữa làm hại Tô Thiển bỏ đứa bé, người phụ nữ này thật đủ ác độc.

Cũng dẫm lên điểm mấu chốt của anh.

Điểm mấu chốt của Cố Chiến rất nhiều, điểm mấu chốt duy nhất hiện tại, chính là đứa bé trong bụng Tô Thiển.

Khi Tống Hằng nhìn thấy Ninh Tuyết chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Nhanh chóng đứng lên lôi kéo cô ta, “Em đừng náo loạn, anh đã giúp em cầu tình rồi, chẳng lẽ em thật sự muốn thôi học?”

Ninh Tuyết không ném tay Tống Hằng ra, không quan tâm nói: “Cố Chiến, tôi biết quan hệ của anh và Tô Thiển là vì đứa bé trong bụng Tô Thiển, nếu tôi nói cho anh, trong bụng cô ta căn bản không có đứa bé thì sao?”

Cố Chiến híp mắt, thanh âm không mang theo độ ấm: “Cô muốn tìm cái chết sao?”

Sắc mặt Tống Hằng cũng lạnh xuống.

“Ninh Tuyết, nếu em lại tiếp tục ở đây nói bậy, thì ngay cả anh cũng không giữ nổi em.”

Tống Hằng thật sự cảm thấy Ninh Tuyết quá ngu ngốc, Cố Chiến lại không phải người không có đầu óc, anh thừa nhận đứa bé trong bụng Tô Thiển là của anh, nguyên nhân căn bản nhất chính là anh đã ngủ với Tô Thiển!

Ninh Tuyết không chịu bỏ qua: “Lời tôi nói là sự thật, video trên diễn đàn là tôi quay lén, lúc ấy Tô Thiển ăn phải hạt tiêu nên mới buồn nôn, tôi cố ý nói như vậy, chính là muốn bôi đen cô ta, cô ta căn bản không có mang thai. Tôi có video hoàn chỉnh, anh có thể xem một chút!”

Ninh Tuyết nhanh chóng đưa video hoàn hoàn chỉnh chỉnh trong điện thoại ra, đặt trên bàn, để Cố Chiến xem.

Ánh mắt Cố Chiến dừng trong video, video ghi rất rõ ràng Tô Thiển từ trong miệng lấy ra hạt tiêu, sau đó liền buồn nôn.

Nhưng đoạn chính lại bị Ninh Tuyết cắt mất.

Cố Chiến nhìn video, sắc mặt nặng nề, một câu cũng không nói.

Tống Hằng cũng xem video, có chút tấm tắc, thật cẩn thận nói với Cố Chiến: “Nếu không, cậu mang cô ấy đến bệnh viện kiểm tra một chút?”

Ninh Tuyết cũng đồng ý: “Đúng vậy, đến bệnh viện kiểm tra là an toàn nhất, tôi không tin Tô Thiển mang thai, hơn nữa, cho dù cô ta mang thai, đứa bé cũng chưa chắc là của anh.”

Cô ta vừa nói xong, ánh mắt lạnh lẽo của Cố Chiến đã bắn tới.

Ninh Tuyết bị dọa run lên, cô ta cắn răng, vẫn cố chấp mở miệng: “Vốn dĩ chính là vậy, anh có thể xem trên diễn đàn, trên diễn đàn có mấy người đã nói từng ngủ với Tô Thiển, Triệu Ngạo cũng nói anh ta từng ngủ với Tô Thiển, những người khác không đáng tin, nhưng Triệu Ngạo không cần phải nói dối!”

Triệu Ngạo chính là một thiên chi kiêu tử, 18 tuổi tham gia cuộc thi hội họa ngôi sao rồi nổi tiếng, mấy năm nay tổ chức vài buổi triển lãm tranh cá nhân, đại diện Đế Đô tham gia rất nhiều cuộc thi nổi tiếng, thực sự là một nhân vật lớn.

Là người thanh cao lại kiêu ngạo, anh ta không cần phải nói dối.

Cố Chiến thanh lãnh đứng lên.

Trên người đều là sát khí.

Tống Hằng quát Ninh Tuyết: “Mau cút!”

Anh ta thật sự tức chết rồi, nếu không phải ba Ninh Tuyết gọi điện thoại cho ba anh ta, anh ta thật sự không muốn quản chuyện của Ninh Tuyết.

Cố Chiến là người cô ta có thể kɧıêυ ҡɧí©ɧ?

Còn lặp đi lặp lại nhiều lần.

Ninh Tuyết cũng cảm nhận được sát khí trên người Cố Chiến, dù sao cô ta đã nói xong, lần này trực tiếp chạy đi.

Sắc mặt Cố Chiến rất lạnh rất lạng, thậm chí không có một phần trăm đóng băng trong tháng 12.

Tống Hằng theo bản năng liếʍ khóe miệng một chút, xấu hổ nói: “Thật ra loại chuyện mang thai này, một chút khả năng cũng không tính lớn. Tớ biết cậu muốn đứa bé trong bụng Tô Thiển là vì dì Vu Tĩnh, tớ cảm thấy ý kiến an toàn nhất, vẫn là đến bệnh viện kiểm tra một chút.”

Đứa nhỏ này là liều thuốc tốt cho Vu Tĩnh, cho dù Tống Hằng không đề cập tới, anh ta cũng sẽ mang Tô Thiển đi kiểm tra.

Anh lạnh lùng nói với Tống Hằng: “Quản cô ta cho tốt, lại có lần sau, cậu ra mặt cũng không hiệu quả.”

Tống Hằng nhanh chóng nói: “Lần sau đánh chết tớ cũng không ra mặt, tìm phiền toái cho chính mình.”

Vốn dĩ anh ta và Ninh Tuyết chính là bà con xa ba ngàn dặm, cho nên Ninh Tuyết không không ít lần xin anh ta số điện thoại và WeChat của Cố Chiến, anh ta cũng không để ý tới.

Lúc này vẫn là ba của Ninh Tuyết tự mình gọi điện thoại cho ba anh ta, ba anh ta gọi điện thoại tới, anh ta mới ra mặt.

Bằng không anh ta mới mặc kệ Ninh Tuyết thôi học hay là không thôi học.

Trải qua trong chốc lát như vậy, anh ta biết Ninh Tuyết không biết điều, giúp đỡ cô ta chính là hại mình.

Quá không có đầu óc.

Căn bản không phải bạn gái Cố Chiến làm trò trước mặt nhiều người như vậy nói là bạn gái Cố Chiến, thật sự là tìm việc cho mình.

Cố Chiến cầm lấy điện thoại, gửi tin nhắn cho Tô Thiển.

【 Sau khi tan học tôi tới đón cô đến bệnh viện kiểm tra thai sản. 】

Nhìn thấy tin nhắn này, cả người Tô Thiển đều không ổn.

Trong bụng cô không có gì cả, làm kiểm tra sẽ bị bại lộ.

Nhớ tới hành vi vừa rồi Cố Chiến đối với Ninh Tuyết, nếu Cố Chiến biết trong bụng cô không có gì, mạng nhỏ của cô còn có thể giữ lại sao?

Cô bây giờ còn có hai công đức.

Một công đức có thể vẽ ba ấn bùa kéo dài mười phút.

Một công đức có thể vẽ một lá bùa có hại.

Những lá bùa có công dụng khác nhau sẽ tiêu tốn lượng công đức khác nhau, nếu cô muốn vẽ một lá bùa lãng quên, cần tiêu hao mười công đức, còn không biết lá bùa bao lâu sẽ mất đi hiệu lực.

Hiện tại công đức của cô không đủ, bằng không sẽ vẽ cho Cố Chiến một lá bùa lãng quên.

Làm sao bây giờ?

Nghĩ tới nghĩ lui, cô quyết định, tan học sẽ chạy trốn, coi như không nhìn thấy tin nhắn.

Chỉ có cách này dùng được.

Nhưng khi sắp tan học, cô nhìn thấy hành lang bên ngoài phòng học, thân ảnh thon dài của Cố Chiến đứng ở kia.

Bắt được cô rồi.

Xong rồi, chạy không được.

Vừa tan học, Cố Chiến đã nhìn chằm chằm cô, cô chỉ có thể chất phác đi tới bên cạnh Cố Chiến, ánh mắt Cố Chiến đều là bình đạm, “Đi thôi, đến bệnh viện.”

Tô Thiển chỉ có thể đi cùng anh.

Đi một bước tính một bước.

Cố Chiến mang cô tới bệnh viện tư nhân, anh đã hẹn bác sĩ trước, vừa tới đây, bác sĩ đã lấy máu cho Tô Thiển, làm siêu âm B.

Tô Thiển nhắm mắt lại.

Chết thì chết đi, dù sao cũng không lừa được cả đời!

Kết quả lấy máu cùng siêu âm B có rất nhanh, người xem kết quả cho cô chính là một phụ nữ trung niên, mặt mày hiền từ.

Tô Thiển thấp thỏm ngồi chờ tuyên án tử hình.

Đường Mỹ Vân nghiêm túc nhìn tài liệu, sau đó nói với Cố Chiến: “Chúc mừng, đã 8 tuần, bảo bảo rất khỏe mạnh.”

Một câu, Tô Thiển mở to hai mắt nhìn.

Ý của bác sĩ là cô mang thai?

“Sao có thể?”

Cô vẫn còn là đại khuê nữ, sao có thể mang thai?

Quá huyền huyễn đi!

Bác sĩ mỉm cười hỏi cô: “Cháu đã uống axit folic chưa?”

“Không…… Không có.”

“Tôi kê cho cháu ít axit folic, mỗi ngày một viên, uống một tháng là được.”

Tô Thiển vẫn cảm thấy rất huyền huyễn.

Một bên sắc mặt Cố Chiến lại âm trầm đáng sợ, đôi mắt ngập tràn tức giận!

“Tô Thiển, cô muốn chết sao? Đêm đó của chúng ta là vào buổi tiệc tối, mới hơn một tháng, đứa bé này đã 8 tuần, cô dám gạt tôi!”