Sau Khi Mang Thai Nhãi Con Của Cố Gia, Cô Trở Nên Hung Cuồng

Chương 12: Duy trì cho thể xác và tinh thần vui vẻ, sinh một bảo bảo khỏe mạnh

Cố Chiến tiến lên một bước, lạnh mặt, giống như ma quỷ từ trong địa ngục bước tới.

“Tôi nói lại lần nữa, xin lỗi!”

Cả khuôn mặt Ninh Tuyết đều mất đi huyết sắc.

Cố Chiến cố chấp như vậy bắt cô ta xin lỗi Tô Thiển?

Nhưng mà……

Cô ta không muốn, đời này cô ta hận nhất chính là Tô Thiển.

Từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn là thiên chi kiêu nữ, thành tích tốt, gia thế tốt, lớn lên xinh đẹp, có tu dưỡng có nhan sắc, chỉ cần là thứ cô ta muốn có được, thì không thể không chiếm được, cũng chưa từng cúi đầu trước ai.

Cố Chiến cô ta không chiếm được.

Vẻ đẹp lấy làm tự hào cũng bại bởi Tô Thiển.

Cô ta không cam lòng!

Ninh Tuyết đau nhức toàn thân, nhưng cô ta quật cường cắn môi, không nói lời nào.

Bắt cô ta xin lỗi Tô Thiển, không bằng bảo cô ta đi tìm chết!

Tô Thiển ở bên cạnh lạnh lùng xem diễn, cô căn bản không tính cầu tình thay Ninh Tuyết, một tháng từ khai giảng tới nay, Ninh Tuyết không ít lần tìm cô gây phiền toái, còn rất bỉ ổi.

Cô không hề có chút thiện cảm nào với Ninh Tuyết.

Không phải bạn gái của Cố Chiến, còn muốn lừa cô rời khỏi đại học Đế Đô.

Tâm tư ác độc.

Cố Chiến thấy Ninh Tuyết không có bất kỳ động tĩnh gì, thần sắc lạnh hơn, nâng chân dài lên, từng bước một đi đến chỗ Ninh Tuyết.

Mỗi một bước đi của Cố Chiến, giống như đang đạp lên đầu quả tim của Ninh Tuyết.

Trên khuôn mặt anh tuấn không mang theo độ ấm, đều là ngoan tuyệt.

Bạn học xung quanh đều run bần bật ôm nhau, dường như biết kế tiếp Ninh Tuyết sẽ gặp tình huống gì, nhưng không ai dám tiến lên.

Cố Chiến chính là nhân vật quái đản tàn nhẫn nhất Đế Đô.

Ai dám chọc vào?

Ninh Tuyết bị dọa đến trên mặt không có huyết sắc, cả người đều run bần bật.

Cố Chiến đã chạy tới bên người Ninh Tuyết, giơ tay lên.

“Cố Chiến.”

Tống Hằng vội vàng chạy tới, ngăn ở giữa Cố Chiến cùng Ninh Tuyết, ý cười treo trên mặt Tống Hằng, vỗ vỗ bả vai Cố Chiến.

“Đừng tức giận, đừng tức giận.”

Sau đó Tống Hằng quay đầu, cho Ninh Tuyết một ánh mắt: “Bảo cô xin lỗi còn không ngoan ngoãn xin lỗi? Mau xin lỗi Tô Thiển đi!”

Ninh Tuyết đã bị khí thế vừa rồi của Cố Chiến dọa sợ rồi, cô ta rõ ràng biết, hôm nay cô ta không xin lỗi, khẳng định sẽ không thể rời đi.

Trong lòng không cam lòng, lại chỉ có thể căng da đầu xin lỗi Tô Thiển: “Thật xin lỗi.”

Tô Thiển đứng phía sau Cố Chiến dò đầu ra, chớp chớp mắt với Ninh Tuyết: “Giọng nhỏ như vậy, tôi không nghe thấy, còn có, cô nói xin lỗi, là nói với ai vậy?”

Ninh Tuyết nắm chặt tay, hôm nay là ngày nhục nhã nhất của cô ta, nước mắt không chịu khống chế rơi xuống, cô ta rống to với Tô Thiển: “Tô Thiển, thật xin lỗi, cô vừa lòng chưa?”

Ninh Tuyết nói xong, liền gào khóc, sau đó khóc lóc chạy ra ngoài.

Cô ta là thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng, chịu không nổi khuất nhục như vậy.

Kỳ thật Ninh Tuyết còn có một thân phận khác, em họ bà con xa của Tống Hằng.

Tống Hằng nhún nhún vai, chỉ chỉ phương hướng Ninh Tuyết chạy đi, bất đắc dĩ nói với Cố Chiến: “Ba cô ấy gọi điện thoại cho tớ, bảo tớ khẩn cấp tới đây một chuyến. Chọc cậu không cao hứng, nên trừng phạt. Nhưng thôi học có chút nghiêm trọng, Cố Chiến, xem như nể mặt người anh em này, cho một cơ hội?”

Cố Chiến lạnh mặt, nhìn Tô Thiển một cái.

“Em nói xem như thế nào?”

“A?” Tô Thiển có chút há hốc mồm, không nghĩ tới Cố Chiến sẽ hỏi ý kiến của cô, vì thế cô nhanh chóng nói: “Cô ta cũng đã xin lỗi rồi, quên đi, em chính là một tiểu thiên sứ thiện lương.”

Mới là lạ!

Tính tình Ninh Tuyết kiêu ngạo như vậy, trước mặt nhiều người như vậy bị Cố Chiến ghét bỏ, vả mặt, còn xin lỗi cô, tự tôn của cô ta đã sớm lạnh rồi.

Ở lại trong trường, chính là sẽ bị xem thường.

Mới càng thêm tra tấn cô ta.

Cố Chiến nhìn cô ôm trà sữa, hỏi: “Uống rất ngon?”

Tô Thiển theo bản năng gật đầu, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đầy sự thỏa mãn, cười phá lệ ngọt.

“Uống rất ngon.”

Trà sữa Cố Chiến mua là nhãn hiệu trà sữa đắt nhất, đương nhiên uống phải ngon rồi.

Chiếm được trái tim cô.

Cố Chiến vừa lòng gật gật đầu, ma xui quỷ khiến vươn tay sờ sờ mái tóc dài nhu thuận của cô: “Duy trì cho thể xác và tinh thần vui vẻ, sinh cho tôi một bảo bảo khỏe mạnh.”

“……”

Tô Thiển quay mặt đi, trong lòng rất chột dạ.

Không phải cô không muốn sinh, mà là trong bụng cô không có gì cả!

Vốn dĩ đã rất sợ hãi Cố Chiến, trải qua chuyện của Ninh Tuyết vừa rồi, cô cảm thấy càng đáng sợ hơn.

Vừa rồi nếu không phải Tống Hằng tới kịp thời, Cố Chiến thật sự sẽ giáo huấn Ninh Tuyết.

Lúc này, chuông vào học vang lên.

Cố Chiến nói với Tô Thiển: “Được rồi, đi học đi! Có việc thì gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ bảo vệ cô.”

“… Ồ.”

Sau đó Cố Chiến vỗ vỗ bả vai Tống Hằng.

“Đi thôi.”

Tống Hằng liền đi theo phía sau Cố Chiến rời đi.

Đi tới cửa, Tống Hằng gãi đầu: “Anh Chiến, thực xin lỗi a, gây thêm phiền toái cho anh.”

Cố Chiến này nói một không hai, anh nói muốn Ninh Tuyết thôi học, Ninh Tuyết nhất định phải thôi học.

Cuối cùng, vẫn là vì Tống Hằng và Cố Chiến là bạn bè lớn lên cùng nhau.

Chuyện này, không lớn không nhỏ.

Cho nên anh hỏi Tô Thiển.

Trên mặt Cố Chiến đều là lạnh nhạt, “Bảo cô ta về sau cách Tô Thiển xa một chút, nếu đứa bé trong bụng Tô Thiển có một chút nguy hiểm nào, tôi đều sẽ không bỏ qua cho ai.”

Tống Hằng cả kinh.

Anh ta cho rằng Cố Chiến thích Tô Thiển.

Nhưng mà hiện tại xem ra, Cố Chiến hình như thích… Đứa bé trong bụng Tô Thiển.

“Anh… Anh Chiến, bởi vì trong bụng Tô Thiển có đứa bé, anh mới ở bên Tô Thiển?”

“Bằng không thì sao?”

Tống Hằng nghĩ nghĩ, không sợ chết mở miệng: “Anh Chiến, anh muốn có con thì rất đơn giản đi? Vì sao nhất định phải là Tô Thiển?”

Cố Chiến lười biếng mở miệng: “Phiền toái.”

Tống Hằng nghẹn lại, đáp án này xác thật phù hợp với tính cách của Cố Chiến.

Cố Chiến mặt không đổi sắc, trước đây không muốn yêu đương, chỉ muốn đứa bé.

Ngay khi Tô Thiển nói trong bụng có con của anh, anh nghĩ tới Vu Tĩnh, liền muốn giữ đứa bé này lại, Vu Tĩnh cũng sẽ vui vẻ.

Lại làm người phụ nữ khác mang thai, quá phiền toái, cũng quá phí tinh lực.

Anh không có thời gian quan tâm đến phụ nữ.

Cố Chiến cùng Tống Hằng vừa đi, khi lão sư còn chưa tới, trong phòng học trực tiếp bùng nổ, có người trực tiếp mở miệng hỏi Tô Thiển.

“Tô Thiển, cậu thật sự mang thai con của Cố Chiến?”

Tô Thiển lười biếng ghé trên bàn, bây giờ cô còn có nói “Không” sao?

“Ừ.”

“Trời! Cậu cũng thật lợi hại, vô thanh vô tức liền mang thai con của Cố Chiến, bội phục cậu, đóa hoa cao lãnh Cố Chiến này đã bị cậu hái được rồi.”

“Tô Thiển cậu thật giỏi, tôi lạy cậu!”

“Quả nhiên, người đàn ông đẹp nhất khẳng định xứng đôi với người phụ nữ xinh đẹp nhất!”

“Với giá trị nhan sắc của cậu và Cố Chiến, con của hai người nhất định là một bảo bảo siêu cấp xinh đẹp.”

Trong đầu Tô Thiển không tự chủ xuất hiện một bảo bảo xinh đẹp phấn điêu ngọc trác, đáng yêu muốn mạng.

Ngay sau đó, cô đột nhiên lắc lắc đầu.

Nghĩ cái gì vậy, trong bụng căn bản không có cái gì!

Việc cấp bách hiện tại, chính là làm thế nào để giữ được mạng nhỏ!

Điện thoại của cô truyền đến “đinh” một tiếng, có tin nhắn tới.

Cố Chiến: 【 Sau khi tan học tôi đón cô đến bệnh viện kiểm tra thai sản. 】