Sau Khi Mang Thai Nhãi Con Của Cố Gia, Cô Trở Nên Hung Cuồng

Chương 11: Ai cũng không thể thương tổn Tô Thiển… Bảo bảo

Tình huống trong video thật ra là Tô Thiển ăn phải hạt tiêu, cô đặc biệt ghét hạt tiêu, lập tức liền xuất hiện cảm giác ghê tởm buồn nôn, sau đó bị Ninh Tuyết dụng tâm kín đáo quay lại.

Trực tiếp phát đăng lên diễn đàn trường, bịa đặt Tô Thiển mang thai.

Cô ta không theo đuổi được Cố Chiến cũng là sự thật.

Cố Chiến khinh thường nhìn cô ta cũng là sự thật.

Cố Chiến không chỉ khinh thường nhìn cô ta, Cố Chiến đối với bất cứ người phụ nữ nào đều khinh thường nhìn.

Cho nên, cuộc điện thoại vừa rồi của Tô Thiển không thể nào là sự thật.

Cho dù giọng nói rất giống Cố Chiến.

Nghĩ như vậy, Ninh Tuyết dường như đả thông bế tắc, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tô Thiển, cười nhẹ nhàng, “Tại sao tôi phải cảm thấy mất mặt? Lời tôi nói chính là sự thật, nhưng lời cô nói, thì không nhất định. Quên đi, không phải cô nói Cố Chiến sẽ đến sao? Tôi chờ! Nếu Cố Chiến không tới, Tô Thiển, cô chính là không bỏ được mặt mũi.”

Tô Thiển thật sự một chút cũng không hoảng hốt.

Cô thậm chí còn gửi cho Cố Chiến một tin nhắn thoại.

“Anh Cố Chiến, khi đến anh mua cho em một ly trà sữa, bảo bảo muốn uống, trấn an tiểu bảo bảo một chút. Moa~ yêu anh.”

Giọng nói ngọt ngào, quả thực chính là đang điên cuồng rải cẩu lương.

Những người khác cảm thấy, nếu Tô Thiển có thể sử dụng giọng nói này nói chuyện với bọn họ, cho dù chết cũng đáng.

Hiện tại Tô Thiển càng làm khoa trương, ở trong mắt Ninh Tuyết càng là chột dạ, Tô Thiển chính là muốn làm giống như thật, khiến cô ta cảm thấy chột dạ mà rời đi.

Cô ta tuyệt đối không đi.

Cô ta sẽ theo Tô Thiển tới cùng.

Cố Chiến không có khả năng tới đây.

Chỉ cần Cố Chiến không tới, Tô Thiển chính là tiểu tam!

Chắc chắn.

Cô ta muốn nhìn xem, sau này Tô Thiển sẽ tồn tại như thế nào ở trường học!

Năm phút trôi qua……

Mười phút trôi qua……

Hai mươi phút trôi qua……

Thời gian càng lâu, khóe miệng Ninh Tuyết càng đắc ý.

“Tô Thiển, không phải cô nói Cố Chiến sẽ tới sao? Sao anh ấy còn chưa tới, cũng sắp vào học rồi.”

Tô Thiển đạm nhiên liếc cô ta một cái: “Anh Cố Chiến đi mua trà sữa cho tôi, cho nên sẽ muộn một chút, đừng nóng vội, cứ từ từ.”

Ninh Tuyết khinh thường cười: “Vừa rồi cô cố ý bảo Cố Chiến đi mua trà sữa, chính là muốn lấy đó làm cái cớ đi? Cố Chiến mua trà sữa, mua mua, đã không thấy tăm hơi đâu.”

Tô Thiển mỉm cười, như có như không nói: “Cô cứ nóng vội như vậy, nếu không, cô gọi điện thoại cho Cố Chiến bạn trai cô đi, hỏi hiện tại anh ấy đang ở đâu?”

Sắc mặt Ninh Tuyết cứng đờ, cô ta thật sự không có số điện thoại của Cố Chiến, nếu có, cô ta đã sớm gọi rồi, còn cần chờ ở chỗ này?

Đương nhiên, cô ta không có, cô ta khẳng định Tô Thiển cũng không có.

Cô ta phải làm tới cùng với Tô Thiển!

Hai người đều là giả, cô ta không sợ!

Cô ta nói mình là bạn gái của Cố Chiến, chỉ cần Cố Chiến không xuất hiện, cô ta sẽ không bị vạch trần.

Nhưng nếu Cố Chiến không xuất hiện, Tô Thiển chính là tiểu tam.

Tẩy không trắng được.

Cố Chiến, khẳng định sẽ không xuất hiện.

Nghĩ như vậy, Ninh Tuyết cười sâu kín.

“Tại sao tôi phải gọi điện thoại? Tôi chính là muốn chờ cùng cô, nhìn tiểu tam như cô mất mặt. Tô Thiển, là bạn học, đừng nói tôi không cho cô cơ hội, nếu hiện tại cô xin lỗi tôi, hơn nữa chủ động thôi học……”

Ninh Tuyết còn chưa nói xong, đã thấy nét mặt Tô Thiển lộ ra nụ cười xán lạn, sau đó uyển chuyển nhẹ nhàng trực tiếp bay qua, lập tức bổ nhào vào trong lòng một người đàn ông, giọng nói ngọt ngào.

“Anh Cố Chiến, sao bây giờ anh mới đến vậy!”

Cố Chiến muốn đẩy cô ra, thử rất nhiều lần, Tô Thiển đều chặt chẽ ôm lấy anh, anh lại không dám dùng sức lực quá lớn, sợ làm bảo bảo bị thương.

Anh mặt vô biểu tình đem trà sữa trong tay đặt trên bàn.

“Còn không phải đi mua trà sữa cho cô làm chậm trễ.”

Tô Thiển trước mặt mọi người hôn má Cố Chiến một cái.

“Anh Cố Chiến, anh thật tốt với em!”

Cố Chiến cười lạnh trong lòng, anh có thể không tốt với cô sao? Trong bụng cô chính là đứa bé anh đang chờ đợi.

Chỉ có thể nâng cô giống như tổ tông.

Bằng không, người như Tô Thiển, anh đã một quyền có thể đánh bay mười dặm!

Cố Chiến lạnh mặt: “Sao lại thế này?”

Tô Thiển chỉ ngón tay thon dài về phía Ninh Tuyết: “Cô ta chạy đến phòng học nói, nói em là tiểu tam, nói anh là bạn trai cô ta, bảo em cách xa anh một chút.”

Tô Thiển cáo trạng xong, liền cầm lấy trà sữa Cố Chiến mua, cắm ống hút, vẻ vui rạo rực bắt đầu uống.

Xem diễn.

Sắc mặt Ninh Tuyết trắng bạch, cô ta không thể tin được Cố Chiến thật sự tới.

Hơn nữa, ôm ôm ấp ấp cùng Tô Thiển, còn mua trà sữa cho Tô Thiển, quan hệ giữa hai người đặc biệt thân mật.

Thân mật tựa như người yêu!

Cố Chiến lạnh mặt, trên người đều là lệ khí, âm trầm nhìn Ninh Tuyết: “Ai cho cô dũng khí giả mạo bạn gái của tôi? Thật lớn mặt!”

Ninh Tuyết cảm thấy phát run, hơi hé miệng: “Cố Chiến, em……”

Cô ta còn chưa nói xong, giọng nói của Cố Chiến giống như đến từ địa ngục thổi tới: “Xin lỗi, sau đó tự mình cút khỏi đại học Đế Đô. Nếu không, tôi có rất nhiều thủ đoạn khiến cô cút!”

Một câu này vừa nói ra, trong phòng học hít hà một hơi.

Tô Thiển đang vui vẻ uống trà sữa, cũng dừng lại.

Trong lòng vô thức cứng đờ.

Cô biết Cố Chiến coi trọng đứa bé, bắt đầu từ hôm qua, cô vẫn luôn khiêu chiến điểm mấu chốt của Cố Chiến.

Mà Cố Chiến vì đứa nhỏ này, lại ngoan ngoãn phục tùng cô, có khi cô có thể cảm nhận được rõ ràng anh không vui, nhưng anh đều áp xuống.

Suýt nữa…… Suýt nữa cô đã quên mất Cố Chiến có tiếng tàn nhẫn.

Sau khi Ninh Tuyết nghe Cố Chiến nói xong, không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn không thể tin được.

“Cố…… Cố Chiến, anh nói cái gì?”

Ninh Tuyết theo đuổi Cố Chiến lâu như vậy, cô ta tràn ngập nhiệt tình, chân thành, đều trao cho Cố Chiến.

Cô ta xuất hiện bên anh lâu như vậy, hoa hòe lộng lẫy như vậy, Cố Chiến thế nhưng không có chút thương hại nào với cô ta?

Vì Tô Thiển, ép cô ta rời khỏi đại học Đế Đô?

Thần sắc Cố Chiến lạnh băng, thanh âm không mang theo chút tình cảm nào.

“Tôi không thích nói hai lần, xin lỗi!”

Tô Thiển dùng sức hút một ngụm, trân châu thơm ngọt trượt vào yết hầu, cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cười ngây thơ với Ninh Tuyết: “Xin lỗi nha! Còn có thể làm gì đây? Nếu cô xin lỗi, nói không chừng tôi có thể cầu xin anh Cố Chiến, bảo anh ấy đừng đuổi cô khỏi trường học.”

“Tôi không cần!” Ninh Tuyết cuồng loạn kêu to, ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn Tô Thiển, “Tô Thiển, cô có Cố Chiến chống lưng thì rất đắc ý đúng không? Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ nhớ rõ sỉ nhục ngày hôm nay, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!”

Hốc mắt Ninh Tuyết đều là nước mắt, nói xong bụm mặt, chạy đi.

Nhưng cô ta còn chưa chạy được hai bước, Cố Chiến đã đá vào chiếc ghế bên cạnh , chân ghế trực tiếp đυ.ng vào đầu gối Ninh Tuyết, đau đến Ninh Tuyết hút không khí, trực tiếp té lăn quay trên mặt đất.

Trên mặt Cố Chiến là mây đen giăng đầy âm trầm, “Còn chưa xin lỗi đã muốn đi? Còn có, cô nói không buông tha ai?”

Anh còn ở đây, liền dám uy hϊếp Tô Thiển?

Tình huống trước kia như thế nào anh mặc kệ, nhưng hiện tại Tô Thiển là người của anh, ai cũng không thể động vào.

Anh phải bảo vệ bảo bảo trong bụng Tô Thiển.

Không chịu bất kỳ thương tổn nào!