Tô Thiển chuẩn bị ngồi xuống học.
“Tô Thiển, đồ tiểu tam này.”
Tô Thiển giật mình một cái, còn chưa hoàn toàn ngồi xuống, lại cả kinh đứng lên.
Liền nhìn thấy Ninh Tuyết đứng ở cửa phòng học lớn, vẻ mặt phẫn nộ nhìn cô.
Mở miệng liền phun phân.
Tô Thiển hơi mỉm cười với Ninh Tuyết, tự tin mềm nhẹ vỗ vỗ khuôn mặt xinh đẹp của cô: “Không phải tôi khoe khoang, với gương mặt này của tôi, thật sự khinh thường làm tiểu tam.”
Người trong phòng học không khỏi thổn thức.
Nhưng lại không nói được lời phản bác.
Ngày đầu tiên huấn luyện quân sự Tô Thiển đã trực tiếp làm náo loạn diễn đàn trường học, được phong là giáo hoa đẹp nhất.
Danh tiếng của cô, tuyệt đối không phải được dựng lên.
Có vô số phú nhị đại, quan nhị đại theo đuổi cô mỗi ngày.
Không chút khoa trương khi nói, chỉ cần cô muốn, cô có thể chọn bất kỳ ai trong giới quyền quý Đế Đô.
Ngoại trừ Cố Chiến.
Cho nên Tô Thiển thật sự khinh thường làm tiểu tam.
Đôi mắt đẹp của Ninh Tuyết nheo lại: “Tối qua, trên diễn đàn không phải chính miệng cô nói đã mang thai con của Cố Chiến sao?”
Tô Thiển mỉm cười gật gật đầu: “Là tôi nói, nhưng việc này liên quan gì đến việc cô nói tôi là tiểu tâm?”
Ninh Tuyết lạnh giọng: “Cố Chiến là bạn trai của tôi, cô không phải tiểu tam thì là gì?”
Một câu nói, toàn bộ người trong phòng học im lặng.
Toàn bộ đều không nói gì nhìn hai tân sinh viên đẹp nhất trong trường học năm nay.
Vẻ đẹp của Ninh Tuyết là kiểu liếc mắt một cái thoạt nhìn rất xinh đẹp, nhìn thêm lần nữa thì thấy dễ nhìn.
Vẻ đẹp của Tô Thiển có thể nói là kinh diễm, liếc mắt một cái đã thấy kinh diễm, càng nhìn càng kinh diễm, đẹp không gì sánh bằng.
Bởi vì quá đẹp, so với Ninh Tuyết càng đẹp hơn, liền trở thành cái đinh trong mắt Ninh Tuyết.
Hơn nữa, Ninh Tuyết theo đuổi Cố Chiến, rất oanh oanh liệt liệt, trận thế lớn, rất phô trương, mỗi lần đều là 9999 đóa hồng, hoặc là trang điểm hoa hòe lộng lẫy đi chặn Cố Chiến, gióng trống khua chiêng, toàn bộ Đế Đô đều biết.
Tô Thiển cười như không cười nhìn cô ta: “Cố Chiến là bạn trai của cô? Cô nói như vậy, Cố Chiến đồng ý sao?”
Ai không biết Cố Chiến là bông hoa cao lãnh, không thể hái xuống được.
Ai không biết Ninh Tuyết theo đuổi không buông, Cố Chiến ngay cả cái liếc mắt cũng không cho cô ta.
Cứ như vậy, cô ta cũng không biết xấu hổ mà dõng dạc nói cô ta là bạn gái của Cố Chiến?
Ninh Tuyết kiêu ngạo nói: “Anh ấy đương nhiên đồng ý, nếu anh ấy không đồng ý, sao tôi có thể nói như vậy? Tô Thiển, cô thật đúng là không biết xấu hổ, câu dẫn bạn trai của tôi, còn mang thai con của bạn trai tôi, tôi muốn cô xin lỗi tôi!”
“A? Cố Chiến thật sự ở bên Ninh Tuyết?”
“Không biết, Ninh Tuyết nói đúng lý hợp tình như vậy, có lẽ là thật đi?”
“Tôi đoán là thật, nếu không phải sự thật, làm sao Ninh Tuyết dám nói trước mặt nhiều người như vậy?”
“Vậy Tô Thiển thật sự là tiểu tam?”
“Không đến mức đó, Tô Thiển không đến mức lưu lạc đến mức làm tiểu tam chứ?”
“Vẻ đẹp của cô ấy quả thật không đến mức làm tiểu tam, nhưng mà là tiểu tam của Cố Chiến, nếu là cậu, cậu không làm sao!”
“Cũng phải…”
Ninh Tuyết nghe người xung quanh nghị luận, nụ cười trên mặt càng sâu.
“Tô Thiển, cô đừng ỷ vào mình lớn lên xinh đẹp mà không biết xấu hổ, đây chính là xã hội đạo đức. Làm người, vẫn phải có đạo đức.”
Tô Thiển cười rạng rỡ, trêu chọc cô ta: “Số điện thoại của Cố Chiến là bao nhiêu? WeChat của Cố Chiến tên là gì?”
Sắc mặt Ninh Tuyết cứng đờ.
“Cô câu dẫn bạn trai tôi còn chưa đủ, còn muốn lấy số điện thoại của bạn trai tôi? Cô đã không biết xấu hổ đến tình trạng này rồi sao?”
Tô Thiển lười biếng nhìn cô ta, đặc biệt khinh thường.
“Cô nói Cố Chiến là bạn trai của cô, nhưng ngay cả số điện thoại của Cố Chiến cô cũng không biết, cũng không có WeChat của Cố Chiến, ai u uy, người bạn gái như cô, cũng thật giống người qua đường!”
Sắc mặt Ninh Tuyết tức đến xanh mét, nắm chặt nắm đấm: “Cô chính là muốn lừa toi lấy số điện thoại của Cố Chiến, tôi sẽ không cho cô đâu! Cô chính là thích câu dẫn người khác, làm tiểu tam còn làm đến nghiện đúng không?”
Tô Thiển hơi mỉm cười, trực tiếp lấy điện thoại ra, cho Ninh Tuyết một ánh mắt kiêu căng ngạo mạn.
“Tôi sẽ cho cô nhìn xem, ai là tiểu tam, là ai không biết xấu hổ.”
Cô trực tiếp gọi một cuộc điện thoại, mở loa ngoài.
Bên kia điện thoại rất nhanh đã truyền đến một thanh âm tràn ngập từ tính trầm thấp.
“Ở trường học?”
Tô Thiển cong môi: “Anh Cố Chiến……”
Bên kia Cố Chiến cảm thấy đau đầu không thôi, anh thật sự có chút sợ Tô Thiển, “Cô làm sao vậy?”
Kỳ thật là ngữ khí rất bực bội.
Nhưng bởi vì đối phương là Cố Chiến, trong lòng cùng trong mắt mọi người đều có bộ lọc, tự động cảm thấy đây là ngữ khí “Sủng nịch”.
Tô Thiển ủy ủy khuất khuất: “Anh Cố Chiến, em là tiểu tam của anh sao?”
Cố Chiến cảm thấy da đầu tê dại.
“Tô Thiển, cô lại suy nghĩ cái gì vậy? Cô muốn làm tiểu tam, tôi cũng sẽ không nuôi tiểu tam.”
Trước kia Cố Chiến đã cảm thấy phụ nữ rất phiền, mới ở chung với Tô Thiển một ngày, anh đã nhận ra phụ nữ thật sự rất phiền, siêu cấp phiền.
Một mình Tô Thiển anh đã thấy quá đủ rồi, nếu lại có một người nữa, anh còn không điên sao?
Thật không hiểu được những người đàn ông lưu luyến vạn bụi hoa đó suy nghĩ như thế nào!
Tô Thiển cười một chút, ý vị thâm trường nhìn Ninh Tuyết: “Anh có quen Ninh Tuyết không?”
“Ai?”
“Ninh Tuyết đó!”
“Cô ta là ai?”
Sắc mặt Ninh Tuyết trắng nhợt.
Cố Chiến nói trắng ra làm cô ta rất xấu hổ.
Cô ta oanh oanh liệt liệt đuổi theo Cố Chiến lâu như vậy, Cố Chiến lại không biết cô ta là ai?
Tô Thiển có chút buồn cười nói: “Cô ta nói cô ta là bạn gái của anh, còn nói em là tiểu tam, bảo em rời khỏi anh, xin lỗi cô ta. Anh Cố Chiến, em cảm thấy em quá ủy khuất, không được, em phải bỏ đứa bé đi, chúng ta đường ai lấy đi thôi!”
“Câm miệng!” Cố Chiến giận dữ, “Nếu cô dám động vào đứa bé, tôi sẽ gϊếŧ chết cô! Bây giờ cô ở đâu, tôi lập tức qua đó.”
“Em ở phòng học lớn…”
Sau đó bên kia liền đô đô cúp điện thoại.
Nhưng mà lời Cố Chiến nói, mọi người đều nghe được rõ ràng.
Tô Thiển thật sự mang thai con của Cố Chiến.
Còn về Ninh Tuyết, ở trong mắt Cố Chiến ngay cả người qua đường cũng không phải.
Tô Thiển cúp điện thoại, khinh thường nhìn Ninh Tuyết: “Ninh Tuyết, mặt mũi của cô đâu? Lớn tiếng nói cô là bạn gái của Cố Chiến như vậy, tôi thật sự đã tin, kết quả Cố Chiến lại ngay cả cô là ai cũng không biết.”
Sắc mặt Ninh Tuyết trở nên khó coi, thân hình run rẩy.
Nhưng cô ta vẫn kiên trì: “Tô Thiển, mưu kế của cô cũng thật nhiều, tùy tiện gọi điện thoại cho một người đàn ông liền phủ định quan hệ của tôi và Cố Chiến. Cô cảm thấy có người sẽ tin sao? Tôi theo đuổi Cố Chiến lâu như vậy, tạo ra động tĩnh lớn như vậy, Cố Chiến sẽ nói không quen biết tôi sao? Động ngón chân cũng không có người tin.”
Giọng nói trên điện thoại vốn dĩ dã không chính xác lắm, tuy rằng nghe giống giọng của Cố Chiến, nhưng chưa chắc là Cố Chiến.
Tô Thiển trực tiếp lười biếng ngồi xuống, chống cằm, trong đôi mắt hồ ly xinh đẹp lấp lánh.
“Một khi đã như vậy, thì cứ chờ đi, Cố Chiến lập tức sẽ tới đây, nhìn xem Cố Chiến nói như thế nào. Ninh Tuyết, bị vả mặt trực tiếp, tôi cảm thấy sau này cô khó có thể tồn tại ở Đế Đô nữa.”
Ninh Tuyết theo bản năng muốn chạy, nhưng cô ta thật sự cảm thấy Cố Chiến sẽ không tới, bởi vì cô ta rõ ràng hơn bất kỳ ai, Tô Thiển căn bản không có mang thai!
Chuyện Tô Thiển mang thai, là chính cô ta bịa đặt!