Sau Khi Mang Thai Nhãi Con Của Cố Gia, Cô Trở Nên Hung Cuồng

Chương 14: Kết quả kiểm tra: Cô mang thai

Tô Thiển còn đang choáng váng vì tin tức mang thai!

Nghe thấy Cố Chiến nói như vậy, theo bản năng mở miệng: “Em không biết, em không phải, em không có…”

Đường Mỹ Vân ở bên cạnh cười sâu kín, “Hai người trẻ tuổi các cháu, chút kiến thức cơ bản cũng không có?”

Tô Thiển không biết nói gì, Cố Chiến lại lạnh mặt, “Dì Vân, dì có ý gì?”

Đường Mỹ Vân cười giải thích: “Phụ nữ mang thai, không phải tính từ ngày lăn giường, mà là từ ngày cuối cùng của kỳ kinh nguyệt, cho nên sẽ sớm hơn ba tuần so với thời gian mang thai thực tế, theo như lời cháu nói, các cháu từng làm một lần vào hơn một tháng trước, vậy mang thai khoảng 8 tuần, là điều bình thường.”

Cố Chiến:…

Tô Thiển:…

Cố Chiến cảm thấy bối rối trước cách tính toán này.

Tô Thiển lại hoang mang vì cô thật sự mang thai?

Cô có chút không thể tin được mở miệng: “Bác sĩ, trong bụng cháu… Bảo bảo…”

Đường Mỹ Vân háo hức đưa cho cô xem siêu âm B: “Cháu thấy không, chấm nhỏ ở giữa này, chính là bảo bảo của cháu. Nó đang ở trong tử ©υиɠ của cháu…”

Nếu có thể.

Tô Thiển nhất định sẽ chửi thề.

Đánh rắm!

Cô không thể nào mang thai được, tuyệt đối không có khả năng mang thai!

Siêu âm B này là như thế nào?

Hoàn toàn ngây dại ra khỏi bệnh viện, Cố Chiến cũng có chút xấu hổ, nói với cô: “Cái kia…… Tôi không biết.”

Thiếu chút nữa cho rằng đứa bé trong bụng Tô Thiển không phải của anh.

Hiện tại…

Có chút bối rối.

Tô Thiển còn đang bĩu môi, trừng mắt nhìn anh một cái, xoay người thở phì phì bỏ đi.

Cố Chiến đuổi theo, trên khuôn mặt tuấn mỹ có vẻ ngượng ngùng: “Cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.”

Cố Chiến nhìn cô rời đi, hận không thể xoay tròn tại chỗ, anh cũng không biết con gái mang thai không phải tính từ ngày lăn giường, lúc này làm ra một sai phạm lớn.

Anh chưa từng dỗ dành con gái, cũng không biết nói chuyện với Tô Thiển như thế nào.

Chỉ có thể trầm mặt, đứng bên cạnh Tô Thiển.

Thật ra không phải Tô Thiển tức giận với Cố Chiến, chỉ là cô còn chưa phục hồi lại tinh thần sau tin tức mang thai.

Không đúng, cô căn bản không mang thai.

Siêu âm B là như thế nào?

Đúng lúc cô đang bối rối, một bóng người xinh đẹp chạy tới, đứng ngay trước mặt Cố Chiến, trên mặt đều là thần sắc đắc ý.

“Cố Chiến, thế nào, tôi nói không sai chứ, cô ta căn bản không mang thai.”

Ninh Tuyết vừa nói xong, Cố Chiến đã không chút lưu tình đạp một cái, trực tiếp đá Ninh Tuyết ngã trên mặt đất.

Thần sắc lạnh băng.

“Cô theo dõi tôi?”

Anh cùng Tô Thiển vừa ra khỏi bệnh viện, Ninh Tuyết đã chạy tới, còn nói Tô Thiển giả mang thai, không phải theo dõi anh thì là gì?

Ninh Tuyết là một thiên kim tiểu thư nũng nịu, từ nhỏ lớn lên trong tình yêu thương.

Đã từng bị người khác đánh khi nào?

Có ai mà không kính trọng, cung phụng cô ta?

Cô ta vừa bị gãy một sợi tóc, ba mẹ cô ta đã đau lòng cả một ngày.

Nhưng Cố Chiến lại đá một cái không chút lưu tình, đau đớn lan toả khắp người, đau đến cô ta run rẩy.

Ninh Tuyết ôm bụng, sắc mặt đau đớn trắng bệch: “Tôi… Tôi đã nói cho anh biết, Tô Thiển giả mang thai, cô ta lừa gạt anh, anh đừng bị cô ta lừa.”

Cuối cùng Tô Thiển cũng biết vì sao Cố Chiến tâm huyết dâng trào muốn mang cô tới làm kiểm tra thai sản.

Thì ra là Ninh Tuyết đứng sau?

Cô ta cũng thật có lá gan, trong phòng học đã bị Cố Chiến giáo huấn, thế nhưng còn dám trông mong tiến đến trước mặt Cố Chiến.

Thật là tự tìm đường chết.

Tô Thiển hơi mỉm cười với cô ta, trực tiếp lấy ra siêu âm B, ném xuống trước mặt cô ta.

“Xem đi, đây là bảo bảo của tôi và Cố Chiến, đã 8 tuần, khẳng định sẽ rất xinh đẹp.”

Sắc mặt Ninh Tuyết biến đổi, chịu đựng cơn đau cầm lấy siêu âm B, nhìn thấy tên, còn có thời gian mang thai, quả thực không thể tin được.

“Không…… Sẽ không, rõ ràng cô giả mang thai, không có khả năng thật sự có con!”

Nhưng mà siêu âm B không thể sai, nghĩa là…

Ninh Tuyết vội vàng nói với Cố Chiến: “Khẳng định là Tô Thiển mua chuộc bác sĩ làm giả số liệu mang thai, Cố Chiến, anh lại mang cô ta tới bệnh viện khác kiểm tra đi!”

“Cô đủ rồi!” Lúc này Cố Chiến thật sự tức giận, “Bệnh viện này là bệnh viện tư nhân do tôi đầu tư, cô cảm thấy cô ấy có thể gian lận ngay dưới mí mắt của tôi sao?”

Hơn nữa, anh căn bản không nói với Tô Thiển sẽ đến bệnh viện này kiểm tra, Tô Thiển không thể làm giả được.

Mang thai là sự thật!

Ninh Tuyết hoàn toàn không tin, ấp úng nói: “Cho dù cô ta thật sự mang thai, đứa bé cũng không phải của anh, cô ta đã ngủ với rất nhiều người, trong đó có Triệu Ngạo, Triệu Ngạo chính miệng thừa nhận, đứa bé là của Triệu Ngạo, đúng, không sai, đứa bé khẳng định là của Triệu Ngạo!”

Tô Thiển trực tiếp xoay đầu, dùng một ánh mắt ủy khuất đến tận cùng nhìn Cố Chiến.

“Anh Cố Chiến, anh tin lời cô ta nói sao? Anh tin đứa bé trong bụng em không phải của anh sao? Nếu anh tin, em sẽ lập tức đi bỏ.”

Lông mày Cố Chiến nhảy dựng.

Chỉ sợ nghe được những lời này của Tô Thiển.

Đứa nhỏ này mang trong mình hy vọng của anh.

Anh ôm Tô Thiển vào trong ngực, thân thể cứng đờ an ủi: “Tôi không hề tin lời cô ta nói, cô đừng suy nghĩ bậy bạ, yên tâm, sinh đứa bé ra.”

Sau đó anh lạnh lùng nhìn Ninh Tuyết, lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho trợ lý của mình.

“Đại học Đế Đô có một người tên Ninh Tuyết, điều tra gia cảnh của cô ta, đánh bay một nửa tài sản của nhà cô ta đi.”

Lần này Ninh Tuyết thật sự muốn khóc.

Gia đình cô ta đến từ thành phố A, tài sản trăm triệu, khi cô ta tới đại học Đế Đô học, ba cô ta đã nói với cô ta, Đế Đô có Cố gia, Cố gia có một vị Thái tử gia tên Cố Chiến, bảo cô ta không tiếc thủ đoạn thu phục Cố Chiến.

Bởi vì tất cả công ty của nhà cô ta đều do Cố gia nâng đỡ, Cố Chiến chỉ cần rút một sợi lông của nhà cô ta, thì nhà cô ta ở thành phố A đã rất khó lường.

Khi cô ta tới Đế Đô căn bản không để chuyện này ở trong lòng, với lòng kiêu ngạo của cô ta, bảo cô ta đi lấy lòng một vị Thái tử gia trong nhà có tiền, cô ta làm không được.

Hơn nữa, với mỹ mạo cùng tài năng của cô ta, cô ta có thể chọn lựa tùy tiện kẻ có tiền ở Đế Đô.

Không nhất định phải là Cố Chiến.

Ngay khi cô ta nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp của Cố Chiến, lập tức liền luân hãm, quyết tâm theo đuổi được Cố Chiến.

Nhưng Cố Chiến không hề cho cô ta sắc mặt tốt.

Hiện tại Cố Chiến nói muốn cướp đoạt một nửa tài sản trong nhà cô ta…

Ninh Tuyết vội vàng nói: “Cố… Cố Chiến, tôi… Đừng như vậy, nể mặt anh Tống Hằng, được không?”

“Tống Hằng?” Trên mặt Cố Chiến đều là vẻ khát máu, trực tiếp gọi điện thoại cho Tống Hằng.

“Anh Chiến!”

Cố Chiến không nóng không lạnh nói: “Tôi mang Tô Thiển đến bệnh viện làm kiểm tra, Ninh Tuyết cũng tới đây, nếu tôi gϊếŧ chết cô ta, cậu có cầu tình không?”

“Mẹ kiếp! Người phụ nữ này điên rồi sao? Anh Chiến, em và cô ta là họ hàng cách xa ngàn dặm, căn bản không thân, anh muốn gϊếŧ chết cô ta như thế nào, không cần hỏi em!”

Bên kia Tống Hằng đã sắp hộc máu.

Ninh Tuyết thật sự là một kẻ gây hoạ.

Thế nhưng còn theo dõi Cố Chiến!

Ăn gan hùm mật gấu sao!

Anh ta quản không được, cũng không muốn quản, càng không thể quản!

Ninh Tuyết nghe Tống Hằng nói vậy, cả người cứng đờ, suy sút quỳ rạp trên mặt đất, tâm như tro tàn.