Tuy nhiên, nhiệm vụ của cậu vẫn được tính hoàn thành, vì nhiệm vụ này không yêu cầu thắng hay thua, chỉ cần đã có một cuộc ẩu đả là được.
Sau khi đánh xong, cậu nghe bọn trẻ khác đến nói rằng thằng nhóc tóc xoăn kia là con của một kẻ gϊếŧ người, nhưng lúc đó cậu đã rời đi nên không rõ tình hình thế nào.
Lý do cậu đấu tay đôi với người tóc xoăn là để câu giờ, nhằm đảm bảo người đó gặp được một người sẽ xuất hiện ở đây ngay sau đó.
Morofushi Soraaki không hiểu lắm, việc nhỏ này thì liên quan gì đến việc bảo vệ thế giới? Chẳng lẽ nếu hai người này không gặp nhau hôm nay, tương lai sẽ có sự chệch hướng lớn đến vậy sao?
Mang theo suy nghĩ này, sau khi trở lại thế giới của mình, Morofushi Soraaki dụi mắt, bước xuống giường và hỏi người anh trai gần như là “bách khoa toàn thư” của mình. Cậu nhận được lời giải thích về một thứ gọi là “Hiệu ứng cánh bướm”.
Vậy nên, nếu người tóc xoăn đó không gặp người kia, có lẽ thực sự sẽ gây ra hậu quả khủng khϊếp.
Nhiệm vụ ngày càng trở nên khó khăn hơn, nhưng Morofushi Soraaki nhận ra rằng mỗi lần cậu đến thế giới khác làm nhiệm vụ, thời gian lưu lại đều không quá một ngày. Tuy nhiên, thời gian này cũng đang dần tăng lên.
Chẳng hạn, lần đầu tiên hỏi đường, cậu chỉ ở lại 10 phút, lần thứ hai đấu tay đôi, cậu ở lại 30 phút, và lần này, cậu cần ở lại 5 tiếng.
Có lẽ khi cậu lớn thêm chút nữa, cậu sẽ phải ở lại một thế giới khác cả năm trời.
Morofushi Soraaki không bận tâm điều này, trò chơi càng khó, giá trị chinh phục càng cao, không phải sao?
Mà lần này, nhiệm vụ của cậu không rõ là khó hay dễ.
Theo hệ thống đưa ra, nhiệm vụ là vào buổi tối sẽ có một người xuất hiện ở sân thượng bị bỏ hoang kia, Morofushi Soraaki cần đảm bảo người đó chết tại hiện trường.
Hệ thống còn có một ghi chú nhỏ, bảo cậu tốt nhất là không xuất hiện tại hiện trường và không tự mình ra tay.
Morofushi Soraaki vẫn không hiểu, nhưng cậu coi như đây là điều kiện giới hạn của trò chơi.
Nếu không thể tấn công ở cự ly gần thì tấn công từ xa. Morofushi Soraaki tìm được khẩu súng bắn tỉa trong kho an toàn (nhà kho) của nhân vật này, sau đó tìm vị trí tốt nhất và dùng điện thoại tra cách lắp ráp, tự tay lắp ráp một lần.
Có lẽ cậu khá có năng khiếu trong việc lắp ráp loại vũ khí này, chỉ cần nhìn một lần là học được ngay.
Tiếp theo, cậu chỉ cần chờ người kia xuất hiện.
Dù sao, Morofushi Soraaki cũng không biết mục tiêu nhiệm vụ là ai, nên không thể chuẩn bị trước.
Trời nhanh chóng tối đi, khi Morofushi Soraaki bắt đầu buồn ngủ, thì cuối cùng ở sân thượng bị bỏ hoang trong tầm ngắm đã có động tĩnh.
Bởi vì xung quanh chỉ có tòa nhà này thích hợp để giám sát và quan sát, mà theo ý hệ thống, mục tiêu là người chạy trốn tới đây, nên có lẽ sẽ không nghĩ rằng có người mai phục sẵn ở đây.
Đây là lần đầu tiên Morofushi Soraaki sử dụng súng, sự hứng khởi khi muốn thử sức tràn ngập trong đầu cậu, nhưng ngay giây tiếp theo, một gáo nước lạnh đã dội vào đầu cậu.