Morofushi Soraaki ngồi khoanh chân, lắp xong khẩu súng bắn tỉa bên cạnh, rồi điều chỉnh kính ngắm đến một góc độ thích hợp.
Cậu nheo một mắt, xác nhận qua ống ngắm có thể hoàn toàn nhìn thấy mái nhà bỏ hoang kia, sau đó lùi lại một bước, liếc nhìn thời gian, phát hiện mình còn mấy tiếng đồng hồ rảnh rỗi nữa.
Khoảng thời gian này… cậu nên dùng để làm gì bây giờ? Trong thoáng chốc, Morofushi Soraaki có chút mông lung.
Suy nghĩ một lúc, cậu lấy điện thoại ra, xóa hình ảnh và bài phân tích lắp ráp súng bắn tỉa mà hồi nãy cậu vừa tìm kiếm, sau đó kéo mũ trùm lên để che ánh nắng trước mắt, từ từ ngáp một cái.
Dẫu sao thì trước khi đến thế giới này cậu vẫn còn đang ngủ. Mặc dù khi xuất hiện tại thế giới này, cơ thể cậu đã tự động thay đổi, trạng thái cơ thể cũng giống như trong game khi đầy thanh thể lực.
Cơ thể hiện tại của cậu là của một người qua đường giáp với mái tóc và đôi mắt màu nâu. Cậu xác định được ngoại hình này là nhờ vào chức năng camera tích hợp trên điện thoại.
Gương mặt của cơ thể này là kiểu mà cậu thậm chí còn không thèm chỉnh sửa trong game, bởi vì cơ bản là ai đi ngang qua cũng sẽ quên luôn – dù sao chỉ cần cậu không quên là được.
Lý do xuất hiện tình huống ngủ rồi thay đổi cơ thể và thân phận là vì một năm trước, cậu đã ràng buộc với một hệ thống.
Hệ thống tự xưng là [Hệ thống duy trì cốt truyện], nhiệm vụ rất đơn giản: Kéo cậu đến một thế giới khác khi cậu ngủ để [duy trì cốt truyện].
Sau đó là hàng loạt lý lẽ cao siêu, như việc thế giới của cậu có liên kết với những thế giới này. Nếu những thế giới đó sụp đổ, thế giới của cậu cũng sẽ sụp đổ theo. Hệ thống còn bảo thế giới của cậu rất mong manh, v.v.
Morofushi Soraaki chẳng mấy quan tâm đến chuyện đó, dù sao thì mấy tin đồn tận thế đầy rẫy khắp nơi. Nếu ngày nào đó thật sự tận thế, thì cũng chỉ là toàn bộ nhân loại trên thế giới bị xóa sạch mà thôi.
Trong game, việc tự sát có thể khiến người ta do dự, nhưng nếu máy chủ đóng cửa thì cũng đành chịu, đúng không?
Morofushi Soraaki nhìn nhận điều này rất thoáng, còn tại sao cậu lại đồng ý à? Đơn giản chỉ vì… thấy thú vị mà thôi.
Dù hệ thống bất ngờ xuất hiện trong đầu hay việc xuyên qua thế giới khác, cậu đều cảm thấy rất tò mò.
Sau khi liên kết hệ thống, không phải lúc nào cậu cũng xuyên qua thế giới khác mỗi khi ngủ. Tính đến hiện tại, cậu mới chơi chưa đến mười lần.
Thế giới đầu tiên được coi là phần hướng dẫn tân thủ, chỉ cần chỉ đường cho một người hỏi đường là được.
Thế giới thứ hai cũng có độ khó tương tự, nhưng không phải chỉ đường mà là phải đánh nhau với một đứa nhóc trông chưa đến 10 tuổi, đứa nhóc có mái tóc xoăn.
Morofushi Soraaki nhớ rất rõ chuyện này, vì cậu chưa từng học võ thuật, cũng chẳng biết đánh nhau, nên lúc đầu bị ăn đòn rất nhiều. Mặc dù sau khi bị đấm vài cú, cậu đã tự động học được một số kỹ năng, nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.