Không Phận Sự Miễn Vào

Chương 3

Cô ấy trên sân khấu tự tin và phóng khoáng, giữa cử chỉ toát lên vẻ tiêu sái, tuỳ ý.

Ca sĩ chính trước đó mỉm cười, đưa cho Lộ Nhan Thanh một ly rượu trái cây, hương dâu tây ngọt ngào ập đến, bọt khí từ từ bay lên.

Phó Tư đang ngậm miếng gảy đàn, điều chỉnh ghi-ta, bắt gặp ánh mắt dò xét của cô, hất đầu, nháy mắt đáp lại, đuôi tóc bay lên trong không khí, tạo thành một vòng cung tuỳ hứng.

Những người dưới sân khấu rõ ràng đã chú ý đến sự tương tác của hai người đẹp phương Đông, vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt va chạm, tạo ra tia lửa, tiếng hò hét vang lên không ngừng.

Chất lỏng màu đỏ nhạt lấp lánh ánh sáng, giống như sự rung động nảy sinh trong lòng.

Tiếng đàn ghi-ta điện mang âm sắc kim loại vang lên, ngón tay bay múa, thân hình tưởng chừng gầy yếu lại tràn đầy sức mạnh bùng nổ, một đoạn solo hoa mỹ đẩy bầu không khí lên đến cao trào.

Kết thúc gọn gàng, dứt khoát, Phó Tư mỉm cười, lại nhìn về phía Lộ Nhan Thanh.

"Ready?" (Sẵn sàng chưa?)

Âm cuối bay bổng, gảy vào dây đàn trong lòng người nghe, bữa tiệc thính giác chính thức bắt đầu.

"I wanna be your slave.

I wanna be your master.” (Em muốn làm nô ɭệ của chị. Em muốn làm chủ nhân của chị.)

Lời bài hát thẳng thắn, nóng bỏng tự động hiện lên trong đầu, Lộ Nhan Thanh mím môi, uống một ngụm rượu trái cây ngọt ngào.

Giọng hát nhẹ nhàng và cách hát thoải mái khiến cho bài hát vốn mang tính xâm lược trở nên khác biệt, kết hợp với ánh mắt trong trẻo của ca sĩ, không hề khiến Lộ Nhan Thanh phản cảm.

Ngược lại, khiến cô tò mò.

"I wanna be your sεメ toy.

I wanna be your teacher.” (Em muốn làm đồ chơi tìиɧ ɖu͙© của chị. Em muốn làm giáo viên của chị.)

Một tiếng cười khẽ bật ra từ cổ họng Lộ Nhan Thanh, người chỉnh đèn rất hiểu chuyện, chiếu một luồng sáng lên người đẹp đang cong cong khoé mắt.

Phó Tư lại cảm thán trước nhan sắc của cô, đồng thời đọc được một tia trêu chọc trong mắt cô ấy.

Phó Tư: "?"

Hát xong câu "Em muốn gảy dây đàn lòng chị, giống như gảy đàn ghi-ta của em", Phó Tư ném miếng gảy đàn về phía Lộ Nhan Thanh, nhìn thấy vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt cô ấy, nở nụ cười như đạt được mục đích xấu xa.

Miếng gảy đàn có chất liệu tốt, còn lưu lại hơi ấm của người trên sân khấu, nóng rực trong tay Lộ Nhan Thanh.

Nhóc con.

Trong lòng thầm nghĩ, cô sờ thấy chất liệu của miếng gảy đàn là một loại ngọc nào đó, hàng mi khẽ run, dùng cồn rượu để đè nén sự khác thường không tên.