Sau Khi Người Câm Nhỏ Được Hào Môn Nhận Về

Chương 5

“Làm phiền cậu rồi.” Người đàn ông tên là Tống Tư Tề lấy từ túi ra một sợi dây cột tóc và đưa cho cậu. Hắn xoay lưng lại, tay cầm điếu thuốc vừa rít mạnh một hơi rồi dập tàn vào tường.

Thanh Thanh chưa bao giờ buộc tóc cho chính mình chứ nói gì đến buộc tóc cho người khác. Nhưng anh đẹp trai này có mái tóc không quá dài, chỉ tới vai, cậu gom gọn phần tóc phía sau rồi buộc thành một túm nhỏ. Những sợi tóc ngắn phía trước vừa cột xong đã rơi lòa xòa.

Cậu vừa mới đổ rác, tay còn chưa rửa, nhưng cậu quyết định không kể chuyện này với anh đẹp trai.

Mái tóc của hắn rất mềm mại, thoảng một mùi hương nhẹ nhàng.

Tống Tư Tề xoay người lại, cúi đầu nhìn cậu. Người đối diện ngước mắt lên, đôi mắt to tròn sáng rỡ nhìn hắn không chớp.

Dáng vẻ ấy vừa đáng yêu, vừa có chút ngờ nghệch.

“Tôi có một con chó biết nhảy múa, cậu có muốn xem thử không?” Tống Tư Tề khẽ chạm vào phần tóc cột lỏng lẻo, giọng điệu như hỏi nhưng lại mang vẻ tự tin rằng đối phương không thể từ chối.

Thanh Thanh nghe thấy “chó biết nhảy múa” thì đôi mắt mở to, sự ngạc nhiên hiện rõ. Anh đẹp trai đã khác thường, ngay cả chó của hắn cũng đặc biệt.

Trong căn phòng nhỏ đi thuê của cậu chỉ có một chiếc bể cá nhỏ. Hàng năm, Thanh Thanh đều đi bắt vài chú nòng nọc để nuôi. Cậu nuôi rất cẩn thận, đợi chúng biến thành ếch thì đem đi thả.

Nòng nọc đáng yêu, nhưng ếch thì không.

Tính đến nay, cậu đã thả hơn chục con ếch nhỏ chứ chưa từng để con nào chết. Đây cũng là điều khiến cậu tự hào nhất.

Thanh Thanh rất cô đơn, nhưng cậu không đủ tự tin rằng số tiền mình tích góp đủ để nuôi một chú chó. Vì vậy, mỗi năm cậu đều chọn cách đi bắt nòng nọc – một loài “thú cưng” miễn phí.

Tống Tư Tề lấy từ trong tay ra một chiếc bánh quy đưa cho Thanh Thanh. Chiếc bánh này là bạn hắn nhét vào tay trước khi hắn ra ngoài, bảo rằng nếu thèm thuốc quá thì ăn bánh thay.

Khi Thanh Thanh nhìn thấy chiếc bánh, đôi mắt lập tức sáng bừng lên. Cậu hiếm khi mua đồ ăn vặt cho mình bởi vì cậu luôn tiết kiệm. Lời ông chủ nói quả nhiên không sai, khi mình giúp đỡ người khác thì sẽ được đền đáp.

Cậu nhớ lại một điều khác ông chủ từng dạy là con người cần có tinh thần khám phá.

Thanh Thanh cẩn thận đặt tay mình lên bàn tay người đẹp trai đó, trước tiên cậu sẽ ăn chiếc bánh quy này, sau đó đi khám phá chú chó biết nhảy múa với hắn.