Đây là một câu chú phức tạp và ẩn chứa sức mạnh to lớn. A Qua đứng bên cạnh cũng cảm nhận được sự bất thường.
Bản năng nhạy bén trước nguy hiểm khiến cậu lập tức đứng bật dậy, đôi vai nhỏ khẽ run lên, bước lùi về phía sau một bước.
Lydia vẫn giữ vẻ mặt tập trung cao độ, miệng tiếp tục niệm chú ngữ. Không gian xung quanh dường như bị bóp méo, các tấm ván gỗ cũ kỹ dưới chân họ phát ra những tiếng “kẽo kẹt” kéo dài không dứt.
A Qua cảm thấy như mình đang bị một sức mạnh vô hình bao vây. Cậu căng thẳng nhìn quanh, cố tìm kiếm một lối thoát, nhưng chẳng tìm được gì ngoài Lydia đang đứng sừng sững trước cánh cửa.
Chiếc nắm cửa bằng kim loại trông đã cũ kỹ, lấm tấm những vết gỉ sét. Nhưng khi câu chú ngữ vang lên, lớp gỉ sét bắt đầu bong tróc, từng hoa văn phức tạp sáng lên, như có những tia lửa nhỏ len lỏi khắp bề mặt, khắc nên những đường nét hoàn toàn mới.
Hoàn tất!
Không gian xung quanh trở lại như cũ. A Qua thở phào nhẹ nhõm, đôi vai nhỏ bé trùng xuống.
“Sao nào, muốn vào xem thử không?” Lydia mỉm cười đầy hào hứng, đôi mắt lấp lánh ánh sáng. “Bên trong có rất nhiều thứ thú vị mà tôi đã sưu tầm được đấy!”
A Qua vẫn không nói lời nào, nhưng đôi mắt đen láy của cậu đã ánh lên sự tò mò rõ rệt.
Dù đã biến thành người, nhưng bản tính tò mò như loài mèo của cậu vẫn chẳng hề thay đổi.
Cánh cửa bên phải phát ra tiếng “két” nhẹ nhàng khi được đẩy hé mở. Một tia sáng vàng nhạt từ bên trong tràn ra, chiếu rọi khắp căn phòng tối tăm cũ kỹ, phá tan bóng tối bao trùm.
Cánh cửa chậm rãi mở rộng hơn, ánh sáng ấm áp và huyền ảo lan tỏa khắp không gian. A Qua mở to mắt, tò mò nhìn chằm chằm vào thế giới đầy bí ẩn phía sau cánh cửa ấy.
A Qua thò đầu nhìn vào bên trong và bước vài bước đầy ngập ngừng. Vì quá tập trung vào khung cảnh sau cánh cửa, bước chân của cậu hơi loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào.
Thấy cậu nhóc tò mò như vậy, lòng tự mãn của Lydia bỗng chốc được thỏa mãn. Cô nheo mắt, làm bộ lười biếng, chậm rãi đẩy rộng cánh cửa.
Cảnh tượng bên trong khiến A Qua tròn mắt kinh ngạc, miệng há hốc. Phòng ngủ trống rỗng lúc trước đã biến mất, thay vào đó là một cung điện nguy nga tráng lệ!
Điều đầu tiên đập vào mắt cậu là một bức tường khổng lồ toàn sách. Chiếc giá sách đồ sộ như một bức tường thành vững chãi, mỗi ngăn đều được nhồi đầy sách.
Có sách lớn, sách nhỏ, sách dày, sách mỏng, thậm chí có cả những cuốn với kiểu dáng kỳ lạ chưa từng thấy.
Phía trước giá sách là một chiếc bàn lớn chất đầy những cuộn giấy da, nồi nấu nhỏ, dụng cụ kim loại và nhiều vật dụng không rõ công dụng.
Nếu không có bức tường sách khổng lồ làm nền, hẳn chiếc bàn này đã trông thật bề thế.
Hai bên cung điện chất đầy đủ loại đồ đạc lớn nhỏ, không có giá đỡ nên mọi thứ trông vô cùng bừa bộn.