Pháo Hôi Nàng Không Đi Con Đường Bình Thường

Thế giới 1 - Chương 17

Trang ma ma là người do Thân Vương cố ý phái tới, không chỉ thông thạo y lý, còn rất rõ ràng những thứ mà phụ nữ mang thai không nên dùng.

Khuyết điểm là rất nghiêm khắc, nếu để ma ma thấy Cách Cách lén đọc những cuốn sách thế này, Vãn Tình theo bản năng rùng mình một cái.

Thật ra ma ma như vậy còn có hai người, nhưng hai người kia không nghiêm khắc như Trang ma ma.

Nhưng Vãn Tình cũng không cảm thấy việc này là làm quá lên.

Dù sao, Thân Vương đã hơn ba mươi tuổi mà chưa có một mụn con, không bảo bối mới kỳ quái.

Vẫn là cô bạn nhỏ của mình có phúc khí, nhờ phúc của An Ninh, Vãn Tình cũng được thăng chức thành đại nha hoàn, không cần phải khổ sở làm công việc tạp vụ như vẩy nước quét nhà, chen chúc trong những phòng ngủ chung.

Nghĩ đến điều này, nàng không giấu được niềm vui, miệng cười tươi, nghĩ tới việc cô bạn nhỏ vừa mai thai đã vớt nàng ra, Hỉ Tháp Tịch Vãn Tình lại càng vui vẻ, miệng thì không quên sáp lại buôn dưa:

“Thứ Phúc tấn, lúc trước ta có kể với ngài, chuyện mấy ngày trước lúc ta ra cung, bên phía Trương Giai thứ phi có truyền tin nàng ta đã mang thai ấy.”

An Ninh gật đầu, trên mặt hiện rõ vẻ "ăn dưa hóng chuyện," khiến Vãn Tình càng thêm hào hứng.

Hệ thống đã ăn dưa thành nghiện, cũng yên lặng vểnh lỗ tai lên nghe.

“Nhưng lâu như vậy rồi, Vạn tuế gia hình như vẫn chưa có ý định thăng vị phần cho nàng ta. Vẫn chỉ là Thứ phi, ngay cả chỗ ở cũng không đổi, còn phải chen chúc với mấy Thứ phi khác ở hậu điện.”

“Nghe mấy tỷ muội trước kia làm việc ở Vĩnh Hòa Cung nói, hình như nàng ta nghĩ rằng Đức phi nương nương đã cố ý nói gì đó không hay với Vạn tuế gia.”

Nói đến đây, Vãn Tình cố ý hạ giọng, dù sao cũng là phi tần có địa vị cao, Đức phi rất được bọn cung nhân tôn kính.

Nghe nói đoạn thời gian này Trương Giai Thị rất được sủng ái, cho nân Vãn Tình và một đám tiểu cung nữ trong cung cũng cảm thấy những lời đồn này không phải vô căn cứ.

Ở trong lòng những tiểu nha đầu này, hoàng đế mà sủng ái ai thì chắc chắn là thích người đó, đối với phi tử yêu thích, vậy nhất định phải thăng vị phần cho người đó nha.

[Nam nhân, đặc biệt là quyền cao chức trọng nam nhân, đối với nữ nhân mình thích, thông thường đều rất là hào phóng!

Xem tiểu đồng bọn nhà mình là biết, mới vừa mang thai lập tức thăng vị phân, nay trong cung ban cho hai sọt lệ chi, hơn một nửa trong đó đều bị Vương gia đưa tới Hành Vu quán của các nàng.

Đứa bé còn chưa sinh ra tới, Vương gia đã bắt đầu ghét bỏ Hành Vu Quán này chật chội, bất lợi cho việc dưỡng thai của chủ tử nhà mình.

Nếu không phải lúc này không tiện động thổ chuyển nhà, e rằng khu Tây Uyển – nơi gần thư phòng của Vương gia nhất, cũng là nơi rộng rãi nhất ngoài chính viện – đã thuộc về Cách Cách nhà chúng ta rồi.

Trên thực tế, ngay cả hiện tại, trong mắt Vãn Tình, Hành Vu Quán của họ cũng đã xếp hạng rất cao trong số các nơi trong phủ.

Thế mà Vương gia vẫn không hài lòng!]

Cùng là nam nhân nhà Ái Tân Giác La, mà vị kia còn là Hoàng đế nữa, quyền thế càng lớn, cũng không thể khác quá nhiều chứ!

[Nha đầu này chắc chưa từng nghe qua câu “có sủng mà không có yêu”!]

Nằm dựa trên ghế mây, An Ninh liếc nhìn tiểu nha đầu một cái, không đưa ra ý kiến gì về những lời đồn đại kia.

Thực tế đã chứng minh, đối với những người quyền cao chức trọng, đã qua tuổi ba mươi từng nếm trải đủ mọi mỹ nhân, thể xác và tinh thần của họ sợ là đều là tách ra.

Hưởng thụ thì vẫn hưởng thụ, nhưng chân tình thì e rằng chẳng có chút nào.

Nếu không, dù chỉ có một chút thật lòng, sao có thể để phi tử mang thai của mình sống trong một nơi chật chội như vậy?

An Ninh đã tận mắt chứng kiến Tử Cấm Thành chật chội như thế nào.

Tuy nhiên, với kẻ bị nghi ngờ liên quan tới việc âm thầm hại nguyên thân, dĩ nhiên là đối phương càng xui xẻo càng tốt.

Nhận cốc nước trái cây từ tay nha hoàn, An Ninh vui sướиɠ uống một ngụm.

Nàng cũng không ngoài ý muốn với tình cảnh như thế này.