Mãn Cấp Đại Lão: Kỳ Ảo Dị Thế Trò Chơi

Chương 3.3: Dạ Ma xuất hiện (1)

Nhìn dáng vẻ Hồ Hạo và Miêu Lâm run rẩy, Diệp Miểu cũng không khách sáo nhiều. Cô nằm trên giường nhưng mãi chẳng thể chợp mắt.

Cô nghiêm túc hồi tưởng lại toàn bộ trải nghiệm chơi game trước đây, xác định rằng bản thân chưa từng nghe thấy cái gọi là dạ ma. Xem ra khi trò chơi biến thành thế giới thực, đã có vài thay đổi không nhỏ.

Tuy vậy, dựa trên thông tin Hồ Hạo cung cấp, hướng đi tổng thể có vẻ vẫn không khác biệt lắm.

Đối với cô lúc này, việc cấp bách nhất là kiếm tiền, gom tài nguyên, nhanh chóng tìm được du thương để mua giấy phép xây dựng nơi trú ẩn và kết giới thạch, sau đó tự tay xây dựng nơi trú ẩn của riêng mình.

Theo kinh nghiệm chơi game trước đây, việc mọi người cùng tập trung lại trong các nơi trú ẩn để sống sót chỉ là chuyện sớm muộn. Làm chủ cuộc chơi hay sống nhờ dưới mái nhà người khác thì đúng là khác nhau một trời một vực.

Trong màn đêm tĩnh lặng, một bóng đen khổng lồ từ từ hạ xuống. Gió lạnh bất ngờ nổi lên trong ngõ nhỏ, rít gào va vào tường nghe đến rợn người.

Ngay sau đó, từng tiếng bước chân nặng nề vang lên, nhịp nhàng và chậm rãi: "Thình — thình —"

Ở những nơi gần hơn, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Ly nước trên bàn nhảy lộc cộc, phát ra tiếng kêu run rẩy đầy sợ hãi.

“Dạ ma tới rồi — !”

Rất nhanh, có người hét lên thất thanh.

Một góc thành phố lập tức rơi vào hỗn loạn. Những con người đã gắng gượng sống sót cả ngày dài vừa kịp thả lỏng thần kinh chìm vào giấc ngủ lại bị buộc phải tỉnh dậy.

Họ kéo theo vợ con, ông bà cha mẹ, điên cuồng chạy trốn trong màn đêm, hòng giành lấy chút cơ hội sống sót.

Diệp Miểu vừa chợp mắt thì lờ mờ nghe thấy tiếng động, giật mình tỉnh dậy.

Ánh mắt cô dõi về phía cuối chiếc xe, nơi Hồ Hạo và Miêu Lâm đang ngủ say như chết. Cả hai hoàn toàn yên tâm vì chiếc xe này được bảo vệ bởi kết giới thạch, không lo dạ ma tấn công.

Ánh mắt Diệp Miểu trầm xuống, cô lắng tai nghe kỹ thêm một lúc, rồi quyết định rời giường. Cô mở cửa xe, bước xuống đường phố vắng vẻ.

Một nhóm người chạy qua ngay trước mặt cô, tốc độ nhanh như gió cuốn. Diệp Miểu kéo mũ áo gió trùm kín đầu, đi ngược dòng người mà tiến lên.

“Dạ... dạ ma tới rồi!” Một người phụ nữ tốt bụng vội kéo cô lại, dù trong nỗi kinh hoàng vẫn cố nhắc nhở: “Ở đằng kia kìa! Chạy đi, đừng lại gần!”

Diệp Miểu khẽ ngước mắt, nhìn chằm chằm vào bóng đen mơ hồ trong màn đêm. Ngay lập tức, thông tin về dạ ma hiện lên trước mắt cô:

[Tên gọi: Dạ Ma]

[Cấp độ: 72]

[Máu: 15,000, Năng lượng: 21,000]

[Sát thương: 5,000, Tốc độ: 1,500, Phòng thủ: 6,000]

[Kỹ năng: Khói mộng ma]

[Mô tả khác: Sợ kỹ năng thuộc hệ ánh sáng. Kỹ năng ánh sáng sẽ gây bạo kích và giảm sức mạnh của nó, tỉ lệ hiệu quả tùy thuộc vào cấp độ.]

Người phụ nữ thấy Diệp Miểu không nói gì, không dám nán lại thêm giây nào, hối hả chạy trốn tiếp.

Trên phố, số người càng lúc càng đông, cảnh tượng hỗn loạn chẳng khác nào một cuộc marathon hoảng loạn quy mô lớn. Giữa dòng người tháo chạy, không ít người không may vấp ngã. Còn chưa kịp đứng lên, họ đã bị đám đông giẫm đạp. Máu chảy, tiếng hét tắt ngúm, và vạch máu của họ tụt thẳng xuống số không, tuyên bố kết thúc sinh mệnh.

Dưới mặt đất, trang bị rơi lả tả, tỏa ra ánh sáng lấp lánh nhưng lạnh lẽo giữa màn đêm.

Diệp Miểu nhân cơ hội này, nhanh tay nhặt lấy một thanh đoản kiếm, đưa thẳng vào ô trang bị.

Khi đi ngang qua một ô cửa sổ, cô nhạy bén phát hiện bên trong có người đang ngủ say, bị khói mộng ma của dạ ma hạ gục. Kẻ xấu số ấy đã mất mạng, còn trang bị thì rơi lả tả ra ngoài.

Diệp Miểu đặt hai tay lên bậu cửa, nhẹ nhàng bật người qua, lẻn vào bên trong. Cô nhanh chóng nhặt lấy một món đồ "giáp mềm thô sơ" lơ lửng trong không khí và cất gọn vào kho trang bị của mình.

Nhặt xong, cô lại trèo ra ngoài cửa sổ. Lúc này, cái bóng khổng lồ của dạ ma đã xuất hiện rõ mồn một ngay trước mắt. Tiếng thét kinh hoàng, tiếng kêu cứu, tiếng khóc lóc vang lên khắp nơi, dội vào lòng người như một bản giao hưởng hỗn loạn của sự tuyệt vọng.

Diệp Miểu nghiến răng, hạ thấp người để lấy đà, rồi bất ngờ lao thẳng về phía dạ ma!

Ở cấp 100 mà đấu với một con quái cấp 72, theo lý thuyết thì không khó. Nhưng xét tình hình hiện tại— khi trang bị của cô toàn là đồ bỏ đi và chẳng có kỹ năng nào ra hồn— thì tình thế cũng chẳng sáng sủa lắm.

Tuy nhiên, Diệp Miểu đã phân tích kỹ: dạ ma tuy có phòng thủ cao, tấn công mạnh, nhưng tốc độ lại thấp. Cô có thể liều một phen, cược một ván!

Nếu thắng, số trang bị rơi ra sẽ không ít. Chỉ cần một đêm thôi, từ nghèo rớt mồng tơi cũng có thể hóa giàu nứt đố đổ vách.