Nhân Duyên Trời Ban, Thật Giả Thiên Kim Ở Bên Nhau

Chương 22

"..."

[Hai người họ đây là muốn công khai rồi sao?]

[Công khai yêu đương, quá đáng rồi nha!]

[Sờ đi, các cậu tiếp tục sờ đi, không cần để ý đến chúng tôi.]

Triệu Manh muốn hét lên tại chỗ, nhưng lại nhịn đến đỏ bừng cả mặt.

[Triệu Manh cậu nói đi, super topic cấp mấy rồi?]

[Nhìn thế này chắc phải cấp bậc nguyên lão rồi.]

Thấy Nam Tân Kiều không sao, Thành Ngọc Ninh thở phào nhẹ nhõm, cô để mặc Nam Tân Kiều ngồi nghỉ ngơi, còn mình thì bắt đầu hướng dẫn các thành viên khác hát.

Trải qua suốt ba ngày nỗ lực, toàn bộ thành viên lớp A cuối cùng đã đạt được yêu cầu của Thành Ngọc Ninh, cũng nghênh đón bài kiểm tra của họ.

"Ai lên trước?" Hoàng Dịch ngồi trên ghế nhìn các học viên trước mặt.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng đều không muốn làm người đầu tiên, Nam Tân Kiều thò đầu nhỏ ra nhìn quanh một vòng, với phương châm xong trước thì được ngồi xuống nghỉ ngơi trước, cô giơ tay lên.

"Không phải chứ, cái này cũng muốn nổi trội sao?" Học viên các lớp khác cũng không biết thực lực của Nam Tân Kiều, chỉ cho rằng cô muốn nổi bật.

"Nào, Nam Tân Kiều, làm mẫu cho mọi người xem." Hoàng Dịch rất vui mừng, ấn tượng của hắn đối với sân khấu đầu tiên của Nam Tân Kiều có thể nói là rất sâu sắc.

Nam Tân Kiều nhướng mày nhìn Thành Ngọc Ninh, nhận được một ánh mắt cổ vũ, lập tức an tâm, cô theo nhạc nhảy múa, giọng hát trong trẻo cộng thêm vũ đạo sôi động, khiến mọi người sáng mắt lên.

“Được đấy, tôi thấy không có vấn đề gì, 10 điểm.” Hoàng Dịch cười híp mắt, trong đầu không ngừng suy nghĩ về việc viết một bài hát cho Nam Tân Kiều.

“Nền tảng vũ đạo rất mạnh, lực độ mười phân vẹn mười, 10 điểm.” Ngụy Minh Vũ cũng rất hài lòng.

“Biểu cảm bình thường, ngoại trừ nụ cười bí ẩn kia, tôi không thấy gì khác, cho nên tôi chỉ có thể cho 8 điểm.” Quách Giai Kỳ thực sự không phải cố ý nhằm vào cô, chỉ là cô cười lên trông rất đáng sợ.

“Là huấn luyện viên lớp A, tôi đã từng bước chứng kiến sự trưởng thành của các em, đương nhiên cũng biết trong đó không dễ dàng gì, cho nên tôi cho 10 điểm, tất nhiên, việc quản lý biểu cảm của em quả thực rất kém như Quách lão sư đã nói, hy vọng có thể cải thiện.”

[Tuy rằng rất kém, nhưng tôi cho 10 điểm.]

[Một điểm là điểm biểu diễn, chín điểm là tình yêu của tôi.]

[Fan couple Tân - Ngọc điên rồi à?]

[Đúng vậy, điên không chữa được rồi.]

[A a a, mau nhìn Nam Tân Kiều cười với Thành Ngọc Ninh kìa, lúc nhảy mà cười như vậy chẳng phải sẽ được điểm tối đa rồi sao?]

[Xin lỗi, chỉ cười với vợ thôi.]

Có Nam Tân Kiều làm mẫu, các học viên còn lại lần lượt lên sân khấu, bởi vì sự khác biệt về nền tảng, cho nên những người đứng đầu vẫn là mấy vị của lớp A.

Hạng nhất Nam Tân Kiều, hạng nhì Lộc Thi Dương, hạng ba Úc Khinh Thần, hạng tư Diệp Kỳ, hạng năm Triệu Manh…

Úc Khinh Thần liếc nhìn Nam Tân Kiều đang đắc ý lè lưỡi với mình, không nhịn được đỡ trán, sao cái tên này lại là cháu gái của cô chứ? Ngọc Ninh là đứa trẻ ngoan như vậy, sao cũng bị tên này làm cho mờ mắt rồi?

“Chúng ta hãy chúc mừng năm học viên đứng đầu, các bạn đã giành được tư cách quay quảng cáo nước ép trái cây Lục Minh lần này. Đồng thời chúc mừng Nam Tân Kiều, trở thành C-Vocal của bài hát chủ đề!”

Nam Tân Kiều ngây ngẩn cả người, không thể nào, không thể nào, cô rõ ràng chỉ muốn lười biếng một chút, sao lại có thêm việc rồi?