Lam Mật Nhu Bút Ký

Chương 12: Đốt giấy tiền vàng mã

"Em nói gì? Em thấy bà Lưu sao? Lúc nào?"

Lam Khải Lâm ngạc nhiên kêu lên, thấy từ dưới niệm Lam Mật Nhu lấy ra một hộp sắt cũ kỹ, bên ngoài được sơn màu đỏ lúc này đã bong tróc loang lổ, phía trên hộp sắt còn có một hình bát quái màu đen càng kì quái hơn thì càng thêm sững sờ, cậu thường xuyên đến đây chơi với bé Nhu, nhưng chưa từng thấy chiếc hộp này từ trong phòng của cô bé.

Còn chưa để cho Lam Mật Nhu kịp hiểu để trả lời từng câu hỏi của Lam Khải Lâm thì phía ngoài, vợ lão Bính đã kêu vọng vào.

"Khải Lâm ơi! Bé Nhu đã tỉnh rồi sao?"

Lam Khải Lâm nghe tiếng gọi bèn đáp lại, cũng bỏ lỡ những nghi vấn trong lòng.

"Dạ mẹ!"

Đồng thời từ phía ngoài vợ lão Bính cũng đi vào, cậu nhìn thấy mẹ cậu đang có vẻ lo lắng cho bé Nhu hỏi.

"Em con ngủ có ngon không? Không mơ thấy ác mộng chứ?"

Lam Mật Nhu nhìn vợ lão Bính, làm gì mà bà ta phải lo lắng như thế chứ? Cô từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp qua ác mộng mà.

"Không có ác mộng!"

Lam Mật Nhu thì thầm đáp.

Vợ lão Bính yên tâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó giúp Lam Mật Nhu sửa sang lại quần áo, rồi bế cô đi đến nhà chính.

Nói là nhà chính chứ thật ra là từ cửa trước đi vào, bên hông bên trái được ngăn thành cái bếp nhỏ, bên phải dùng vài miếng ván ngăn thành hai gian phòng nhỏ cho bà và cô.

Chỉ cách một vách ngăn nên vừa được bế ra ngoài, Lam Mật Nhu đã nhìn thấy ngay giữa nhà là bà cô với gương mặt tái nhợt, nằm ngửa trên một miếng ván gỗ hai đầu được kê bởi hai cái ghế đẩu.

Phía trên đỉnh đầu bà cô cũng để một cái ghế đẩu, một cái lư hương cắm ba cây nhang, đầu của ba cây nhang được đốt cháy đến đỏ rực, trên bụng bà cũng đeo một nải chuối xanh. Trước đây trong thôn có người chết , mọi người điều làm như thế, vì vậy Lam Mật Nhu cũng không có gì là không thể hiểu được.

Lam Mật Nhu cảm thấy vô cùng hốt hoảng, nếu như vậy, bà của cô cũng sẽ bị chôn xuống đất, về sau cô sẽ sống với ai?

Nhưng không để cô nói ra được sự hốt hoảng của mình, mọi người ai nấy điều đi ra đi vào, chẳng ai muốn để tâm nghe một người chậm chạp như cô nói gì nữa. Vợ lão Bính mang đến một cái áo tang được làm bằng vải màng trắng đơn sơ, sau khi mặt vào cho cô thì nửa đỡ nửa ép cô quỳ xuống dưới chân bà, mang đến một cái chậu gốm và một sắp giấy tiền vàng mã, bảo cô cứ từng tờ từng tờ đốt xuống cho bà.

Đốt được vài tờ chậu gốm cũng cháy rực lửa, quỳ bên cạnh chậu gốm cô cảm thấy rất nóng, nhưng anh Khải Lâm bảo cô chịu khó một chút rồi giúp cô đẩy đẩy những tờ tiền giấy ra, không cho thế lửa hướng về phía cô nữa.

Đốt được một lát thì thầy bói của thôn bên cạnh cũng đến, cùng đến với ông còn có một người đệ tử. Nói là đi theo ông học việc.