Lam Mật Nhu Bút Ký

Chương 6: Đói bụng

"Vậy vợ chồng ông và con cái nhà ông cùng nhau đội tang cho bà Lưu đi, dù sao cũng là họ hàng."

Một người khác nghe không được xen vào nói một câu, ai không biết họ hàng qua bốn đời đã không phải chia gia sản cho nhau rồi, còn ông ta đã sáu bảy đời, vậy mà còn mặt dày dám mở miệng tranh giành. Nhà này nên để lại cho con bé Lam Mật Nhu, dù sao nó cũng được bà Lưu nuôi dưỡng từ nhỏ.

"Xi... Xi... Nói vớ vẩn cái gì vậy? Đội tang là chuyện xui xẻo cỡ nào chứ?"

Ngu Đại Hùng phun hai bãy nước bọt, nhảy cẫng lên tranh cãi.

Bên này tranh cãi náo nhiệt, ai cũng điều không chịu được cái kiểu tính toán hám lợi đó của Ngu Đại Hùng, lên tiếng mắng ông ta không ngớt.

Về phía Lam Mật Nhu, cô bé tuy có thể nghe hiểu mọi chuyện, nhưng phản ứng quá mức chậm chạp, đến lúc cô muốn lên tiếng thì câu hỏi của những người khác dành cho cô đã chuyển qua hướng khác, muốn nghĩ nữa phải mất thêm một lúc, cứ lặp đi lặp lại như vậy, cô cũng chẳng muốn để tâm nữa cho chính mình thêm mệt.

Cô ngồi xổm xuống bên chân vợ lão Bính, hai tay vòng qua ôm gối vào mình, bụng lúc này cũng đã đói meo.

Chỉ có lão Bính là phát hiện ra cô lúc này đang ủ rũ ngồi xổm, liền cuối đầu xuống dò hỏi.

"Con sao vậy?"

Lam Mật Nhu từ tốn ngẩng đầu lên, hiếm khi không tỏ vẻ sợ sệt lão Bính, tay vươn vào bụng xoa xoa, miệng mấp máy, giọng nói non nớt ỉu xìu kéo ra.

"Đói bụng..."

Lão Bính không ngờ nhận được câu trả lời của cô, vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng trên gương mặt ông, trước đó khi ông hỏi gì, cô điều sẽ chậm chạp xoay người, đừng nói là trả lời ông, đến nhìn ông cô bé cũng không nhìn.

"Đói sao? Được... Được, để tôi đi nấu cháo cho con ăn!"

"Cháo lá dứa!"

Lam Mật Nhu lí nhí đáp.

"Được rồi! Đợi chút nhé!"

Lão Bính quay qua căn dặn vợ mình trông chừng kỹ lưỡng con bé Nhu, sau đó tức tốc chạy nhanh về nhà mình, ở nông thôn lá dứa là không thể thiếu được, nên yêu cầu nhỏ nhoi của cô càng dễ dàng thực hiện.

Lão Bính vừa đi khuất thì có người kêu lên.

"Cảnh sát đến rồi!"

Đồng thời theo đó là một giọng quát lớn, cơ hồ khiến âm thanh cự cãi của mấy người trong thôn và Ngu Đại Hùng cũng im bặt.

"Các người đang làm gì? Có người chết mà các người chạy ra chạy vào như thế làm gì? Như vậy có chứng cứ gì cũng sẽ bị các người làm cho không còn, mau tránh ra ngoài hết cho tôi!"

Vợ lão Bính nghe công an đến thì mừng rỡ, ôm lấy Lam Mật Nhu đi về phía cảnh sát.