Sau một lúc lâu kinh hoàng hoảng sợ, vợ lão Bính lấy lại tinh thần, ngăn cản chồng mình nói lời ngu ngốc, con bé mới có năm tuổi, làm sao hiểu chuyện gì xảy ra mà hỏi nó chứ?
"Nó còn con nít, mình hỏi nó thì nó có thể biết được cái gì đâu mà nói!"
Thôn trưởng Lý lúc này đi đến, nhìn chằm chằm vào vợ lão Bính và đứa nhỏ đứng bên chân bà, vẻ mặt nghiêm nghị chất vấn.
"Bà Lưu chết rồi, mà ở đây chỉ có hai người bọn họ, lúc mọi người đến đây thì thấy cô ôm con bé chạy ra, ai biết trước đó cô có làm gì bà ta hay không?"
Ngu Đại Hùng lúc nãy vừa nghe bà vợ của mình kể lại chuyện mọi người ở đây hùa nhau chỉ trích hai vợ chồng ông, mà những người đó điều là người quen thân với vợ lão Bính, vợ ông ta nghĩ có khi nào vợ lão Bính làm gì khuất tất nên mới gây sự với bà ta, hòng che giấu tội ác của mình không? Chuyện dìm chết đứa nhỏ nhà mình không nhiều thì ít cũng sẽ có một vài nhà, vì sao bọn họ cứ nhắm vào gia đình ông mãi không buông?
"Tôi thấy thay vì hỏi đứa nhỏ, còn không bằng hỏi người lớn đi. Vợ lão Bính, cô nói xem? Bà Lưu có phải do cô gϊếŧ không?"
"Ông..."
Lão Bính tức giận đến đỏ mặt, người có phải vợ ông gϊếŧ hay không chỉ cần kiểm tra thi thể là có thể xác định được, nhưng tự nhiên thôn trưởng Lý và Ngu Đại Hùng chỉa mũi nhọn về phía vợ ông làm cho ông không thể không lên tiếng nói cho ra lẽ.
Lão Bính vừa muốn xông tới đã bị vợ mình giữ chặt tay lại, rồi hướng về phía người cả thôn, sau đó nhìn về phía thôn trưởng Lý nói.
"Bác Lý, không phải bác không biết đứa nhỏ Lam Mật Nhu này chậm chạp không minh mẫn, đừng dọa đứa nhỏ sợ!"
Ngừng lại một chút bà lại nói tiếp, ánh mắt cũng liếc về phía Ngu Đại Hùng.
"Có một số người làm chuyện dơ bẩn, rồi nghĩ ai ai cũng điều sẽ dơ bẩn như mình!"
"Lão Bính, gọi cảnh sát thôi! Gọi luôn cả thầy bùa thôn bên cạnh đến, xem xem chúng ta nên sắp xếp mồ mả của bà Lưu thế nào? Sẫn ông cũng gọi đến trường con trai, xin nghỉ cho nó, để cho nó về đội tang cho bà Lưu, nhà mình mang ơn bà ấy!"
Một loạt lời nói ra, lại sắp xếp mọi việc đâu vào đấy, khiến cho từng người điều há hốc mồm, không thể tưởng tượng được người vừa nãy vẫn còn hoảng sợ đến mức điên loạn bây giờ lại có thể bình tĩnh được đến nhường này.
"Cái gì? Đội tang? Tôi khinh, không phải các người định giả làm người hiếu thảo, rồi chiếm luôn cả nhà của bà già họ Lưu đó chứ?"
Ngu Đại Hùng thốt lên, như không thể tin nổi những gì mình vừa nghe, việc này ông tiệt không nhượng bộ, bà Lưu dù sao cũng là họ hàng sáu bảy đời nhà ông, dù thế nào nhà này ông cũng phải chiếm, không thể để cho cái lợi bay vào nhà người ngoài được.