Thập Niên 80: Từ Hôn Cực Phẩm, Được Chồng Như Ý

Chương 12


Hôm đó, khi Cát Thuý Bình nhờ thím ta giúp đỡ, đã lấy lý do là nhà họ Tô ở Hồ Bắc lợi dụng thân phận cán bộ đội sản xuất, nhìn thấy anh con trai Lưu Vĩ Dân của bà ta quá đẹp trai nên đã ép nhà bà ta phải cưới con gái nhà họ Tô. Cát Thuý Bình không còn cách nào khác, đành phải vay mượn tiền bạc trong nhà để trốn lên Bắc Cương làm ăn, không ngờ tin tức bị lộ, cô gái nhà họ Tô kia lại không biết xấu hổi mà tìm đến tận đây!

Giờ là thời đại cải cách mở cửa rồi, thấy con trai mình vừa đính hôn với cô con gái một của chủ nhiệm Đinh ở Cục giám sát thành phố, sao bà ta có thể chấp nhận cái loại phá đám này được cơ chứ?

Bởi vì Cát Thuý Bình thỉnh thoảng lại đến thôn trấn để thu mua hàng nông sản, khi trời tối thì sẽ nghỉ lại ở nhà khách, thường xuyên qua lại vài lần, bà ta mới quen biết với thím hai Vương này.

Thím hai Vương ngoài việc có thêm chút thu nhập, lại thấy Cát Thuý Bình có thể kết thân với chủ nhiệm Cục giám sát thành phố, sau này hẳn là có thể nịnh bợ được, thế nên cũng rất nhiệt tình giúp đỡ bà ta.

Khi bà ta dẫn Tô Mạch Mạch đến, thím hai Vương không khỏi nghĩ thầm: “Ôi trờ, cô gái này cũng xinh đẹp quá rồi, từ trước đến nay chưa từng thấy ai như vậy, mơn mởn như hoa sen mới nhú từ trong nước vậy. Với nhan sắc như thế này, không biết là đã tốt hơn Lưu Vĩ Dân biết bao nhiêu rồi, còn cần phải ép cưới nhà Cát Thuý Bình nữa hai sao?”

Dù trong lòng có chút khó hiểu, nhưng thím hai Vương vẫn làm theo kế hoạch. Tối hôm đó, khi cô gái bị thím ta hô to “Bắt lưu manh” mà chạy ra khỏi phòng với bộ quần áo chỉnh tề trên người, không ngờ lại bị một vị sĩ quan quân đội đυ.ng phải rồi ngất đi luôn.

Lúc đó trời đã tối, khách trọ đều trong phòng, vì sợ bị liên lụy nên không ai dám dây vào loại chuyện này cả. Đều là khách qua đường, nếu bị công an hỏi thăm thì sẽ phải chậm mất vài ngày đường, hơn nữa, nếu cô gái này là người nhà quân nhân thì chuyện lại càng rắc rối.

Vị sĩ quan đó cau mày rồi cúi người, cánh tay dài vòng qua eo và chân cô gái rồi ôm cô về phòng. Anh còn khá trẻ, rất cao, dáng người đĩnh bạc nhưng lại có vẻ lạnh lùng, khiến người khác không khỏi e ngại.

Sau khi đặt cô gái lên giường, anh đắp chăn cho cô rồi lấy cho cô nửa phích nước nóng, bảo thím hai Vương để ý chăm sóc cô một chút, rồi giống như cơn gió mà nhanh chóng đi ra ngoài.

Cô gái kia tỉnh dậy vào khoảng nửa đêm, vừa lo lắng vừa sợ hãi, không cách ngủ nào lại được. Sáng sớm hôm sau, mắt cô ấy đỏ hoe, còn bị mấy người mà thím hai Vương thuê đến chỉ chỉ trỏ trỏ mắng mỏ một lúc. Sau khi về phòng, cô ấy liền cuộn mình trong chăn mà khóc thút thít một hồi.

Nhìn cô ấy có vẻ hiền lành thật thà, không hề hư hỏng và xấu xa giống như những gì Cát Thuý Bình miêu tả.

Đến tận tối mà vẫn không thấy cô gái kia ra khỏi phòng, thím hai Vương mới đi vào kiểm tra thử, thì thấy mặt cô ấy đỏ bừng hết cả lên, chắc là bị sốt rồi. Thế là thím ta cầm đến cho cô ấy một viên thuốc hạ sốt, đặt ở trên đầu giường, rồi cũng không tiếp tục nhiều chuyện nữa nữa.

Cuối cùng Cát Thuý Bình mà thím ta luôn mong ngóng cũng đã đến, nhưng mặt bà ta lại trông vô cùng xám xịt. Đừng nói là bà ta định giả bộ để quỵt nợ đấy?