Xã Khủng Ở Học Viện Quý Tộc Là Vạn Nhân Mê

Chương 18

Hơi nước ấm áp dần lan tỏa trong phòng tắm.

Dòng nước nóng xối từ đỉnh đầu xuống cuốn trôi bụi bẩn trên cơ thể cô.

Hi Hoà vịn vào bồn rửa mặt, ngẩng lên nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.

Những sợi tóc trắng tinh mọc gần chân tóc lộ rõ, làn da trên gương mặt ửng hồng vì nước nóng, hàng mi dày rậm khẽ rung động theo từng cái chớp mắt. Đường nét cơ thể mềm mại nhưng đầy đặn, gương mặt cô như một bức tượng hoàn hảo không tỳ vết do thần linh tạo nên.

Nhìn mình trong gương, Hi Hoà cảm giác như rơi vào hội chứng “thung lũng kỳ lạ” khiến người ta rùng mình.

Cô thô bạo vò mái tóc ướt sũng, nghĩ lại cảnh tượng sau giờ tan học mà da đầu như bị kim châm.

Gương mặt cô đã bị Hiếu Tùy Sâm nhìn thấy.

Xong rồi… sẽ có chuyện lớn.

Ở khu hẻm đó có lắp camera giám sát không nhỉ?

Mấy cô gái bắt nạt cô chắc không đến mức không xử lý camera mà dám trực tiếp ra tay chứ?!

Đây là lần đầu tiên Hi Hoà hy vọng những kẻ xấu làm việc sạch sẽ một chút.

“Phải làm sao đây?” Hi Hoà ngã người vào bồn tắm đầy nước nóng, nhấn đầu xuống nước thổi bong bóng, đôi mắt trống rỗng dõi theo những gợn sóng lan ra trên mặt nước.

Cô mặc đồng phục trường, Hiếu Tùy Sâm chắc chắn biết cô học ở Thánh Đức.

… Ngày mai hắn sẽ không rầm rộ tìm hồ sơ của cô trong trường, moi ra rồi cưỡng ép, khiến mọi chuyện lan ra khắp nơi, đẩy cô đến đỉnh sóng gió để rồi không thể kiểm soát nổi chứ?

Aaaaaa!

Hi Hoà ôm mặt, gập người lại, cuộn mình thành một khối. Cô chưa từng nghĩ trong đời mình sẽ có ngày lại nghĩ đến những chuyện kỳ lạ như thế này, như thể cô tự tưởng tượng quá mức vậy.

Nếu không phải cô thực sự từng thấy và trải qua những tình huống tương tự.

Không! Dù ngoài đời có từng gặp phải chuyện như vậy thì cô cũng không muốn nó xảy ra trong trường học, xảy ra trước mặt mọi người!

Cô không muốn làm nữ chính của mấy bộ phim thần tượng nhạt nhẽo!

Cô không muốn nổi tiếng, càng không muốn nổi tiếng vì những chuyện như thế này!

Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh bị mọi người nhìn chằm chằm, hàng ngàn ánh mắt dán lên người, Hi Hoà đã thấy ngột ngạt đến không thở nổi.

Nhưng cô có tránh được không?

Cặp kính gọng đen to bản của cô như có ma thuật, chỉ cần đeo vào là có thể hóa giải lời nguyền kỳ quái trên người cô. Không ai đột nhiên điên cuồng yêu cô chỉ vì ngoại hình nên nếu Hiếu Tùy Sâm không nhận ra cô thì mọi chuyện vẫn có thể trôi qua yên ổn.

Ba kẻ bắt nạt cô, nếu phát hiện thái độ của Hiếu Tùy Sâm, chắc chắn vì sợ hãi mà không dám tiết lộ thân phận thật của cô.

Hơn nữa, cô vẫn giữ trong tay đoạn video ghi lại hành vi xấu xa của họ.

Khoan đã, Hiếu Tùy Sâm có vị hôn thê không?

Hi Hoà bất chợt bật dậy khỏi nước, run rẩy vớ lấy chiếc điện thoại trên giá nhựa bên cạnh, mở diễn đàn và nhanh chóng tìm kiếm từ khóa "vị hôn thê của Hiếu Tùy Sâm".

"Được rồi, không có gì hết."

Hi Hoà tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Cô chỉ mong những gia đình giàu có kia cực kỳ phong kiến, cổ hủ, luôn đặt nặng chuyện môn đăng hộ đối, lập tức sắp xếp cho Hiếu Tùy Sâm một vị hôn thê. Như vậy, hắn sẽ phải e dè, không dám hành động ngông cuồng và tùy tiện.

"Thôi bỏ đi, tận thế luôn cho rồi." Hi Hoà buông xuôi, hy vọng rằng tất cả những suy nghĩ vừa rồi chỉ là sự tưởng tượng của cô.

Sẽ không ai yêu cô, cũng chẳng ai nhận ra cô.

Mọi thứ sẽ cứ thế êm đềm và yên ả.

Khi tắm xong, cô mặc quần áo sạch sẽ và lấy chiếc cặp đã được máy giặt sấy khô, Hi Hoà mới ngồi xuống bàn ăn đối diện với Hi Minh.

“Dạo này công việc của ba có thuận lợi không ạ?”

“Mọi thứ đều ổn cả.” Hi Minh mỉm cười, gắp thức ăn chất đầy vào bát Hi Hoà, như thể vô thức mà làm thành một ngọn núi nhỏ rồi hỏi: “Còn con, bảo bối của ba? Ở trường thế nào? Học hành tốt chứ? Tiền tiêu vặt còn đủ không?”